Chương trước
Chương sau
Thạch Thiên trừng mắt liếc nhìn Braid, sau đó nói tiếp: "Hai người các ngươi vừa mới nói những lời đó chẳng lẽ ta lại không hiểu sao, lão tử chính là đang nghĩ xem bọn hắn đến tột cùng là muốn làm cái quỷ gì, các ngươi chưa gì đã muốn động."
Braid nhịn không được hỏi: "... Chủ nhân, ngài hôm nay gọi chúng ta tới, chẳng lẽ không cần sai bảo gì sao?"
Thạch Thiên nói: "Để các ngươi tới nguyên nhân rất đơn giản, chính là muốn đem chuyện của tổ chức này nói cho các ngươi biết, người ta đã sớm có chủ ý với các ngươi rồi. Vả lại hôm nay lão tử cũng đã phế đi một thân công phu của nữ nhân kia rồi, nếu tình hình cứ như vậy, bọn họ rất có thể sẽ triển khai hành động trả thù đối với người của Thiên Thạch Thành Bảo, đặc biệt là mấy người các ngươi khi làm việc tại Paris nên cẩn thận. Đương nhiên mấy người ở nơi khác cũng không thể không đề phòng, một hồi nữa các ngươi đem chuyện này nói cho mọi người ở các nơi khác biết để bọn họ có sự chuẩn bị."
Braid nghiêm nét mặt nói: "Chủ nhân ngài không cần phải lo lắng cho chúng ta, đừng nói là một tổ chức, cho dù đối phương là một quốc gia cường đại nhất trên cái thế giới này chúng ta không sợ bọn họ đâu."
Những người khác cũng đều đứng dậy tỏ thái độ, dõng dạc tỏ vẻ như cho dù toàn bộ thế giới đối nghịch với bọn họ, trở thành kẻ thù chung của thế giới cũng không sợ hãi chút nào.
Thạch Thiên cười khổ, hỏi Becker: "Vừa rồi ta viết cho ngươi phương pháp vận khí, ngươi đã cho bọn họ xem qua chưa?"
Becker gật đầu nói: "Vừa rồi ở ngoài cửa tôi đã cho bọn họ xem rồi, chẳng qua là tâm pháp do chủ nhân sáng tạo thập phần huyền ảo, chúng ta vẫn chưa thể nắm giữ những điểm trọng yếu trong đó, may mà nội dung không nhiều lắm, chúng ta có thể tiếp thu được."
Braid nói: "Tôi vừa rồi dựa theo tâm pháp của chủ nhân có thử qua, mặc dù có thể làm cho chân khí trong cơ thể vận hành xoay tròn, thế nhưng lại làm không được việc ngưng tụ chân khí thành một nhúm, hơn nữa khi phát công ra bên ngoài lại không khống chế được. Không cách nào làm cho chân khí tiếp tục xoay tròn, không có giống lúc trước khi phát công."
Thạch Thiên nói: "Chân khí mặc dù xưng là kỳ vi khí, thật ra thực sự không phải là khí, mà chính là lực vô hình của vũ trụ. Các ngươi đã tu luyện tâm pháp nhiều năm, nên biết điểm này. Braid ngươi tuy có thể đem chân khí với phương thức vận hành Loa Toàn tại giữa huyệt mạch, nhưng lại cố chấp, chẳng những không thể tăng cường uy lực, ngược lại chân khí lại bị tiêu hao nhiều hơn."
Braid đỏ mặt, nói: "Chủ nhân nói rất đúng, xác thực là cảm giác uy lực không lớn bằng lúc trước, tôi quả là đần mà."
Thạch Thiên lắc đầu nói: "Chuyện này không có quan hệ gì với trí thông minh cả, với tu vi trước mắt của ngươi, trong thời gian ngắn như vậy mà làm được điều đó đã là không dễ dàng rồi." Hăn nói xong liền duỗi tay chỉ vào một lọ hoa để gần góc tường bắn nhẹ, chỉ nghe thấy "Choang" Một tiếng vang nhỏ, trên bình gốm xuất hiện một lỗ nhỏ lớn bằng ngón tay, hơn nữa bên mép giống như là bị đúc vậy.
Đang lúc mọi người trợn mắt há hốc mồm. Thạch Thiên nói tiếp: "Lúc trước ta cũng chỉ làm cho bình hoa này vỡ thành mảnh nhỏ mà thôi, không thể đáng ra một lỗ nhỏ như vậy, kết quả lúc nãy chính là bởi vì chân khí xoắn ốc phát ra có thể tụ mà không tán, giống như đem vô số sợi tơ mỏng kết thành một túm. dùng lực lượng tập trung lại một điểm. Mà trong lúc vô hình gia tăng tốc độ, uy lực tự nhiên sẽ càng lớn."
Lúc này một vị thanh niên hai mươi tuổi ngồi ở phía sau Becker đứng lên, e dè hỏi: "Chủ nhân. Có phải là giống như máy khoan điện có thể xuyên thấu thép tấm, thế nhưng những vật sắc bén khác lại không làm được có đúng không?"
Becker quay đầu lại trách mắng: "Đạo lý của máy khoan điện ai mà không biết? Chủ nhân truyền thụ tâm pháp đó đều là lực lượng thần kỳ nhất nhất trên thế giới này, sao có thể so sáng với một vật tầm thường là máy khoan điện, là một đạo cụ của đám xây dựng được. Chẳng lẽ không biết chân khí là vật vô hình, cũng không phải làm bằng mũi khoan sắt à, nhanh hướng tới chủ nhân nhận lỗi đi."
Những người khác ha ha nở nụ cười.
Thanh niên kia khuôn mặt lập tức mắc cỡ đỏ bừng, nói: "Chủ nhân, tôi...Tôi... Là tôi nói lung tung, thỉnh ngài đừng trách."
Thạch Thiên cười khoát tay áo, thấy khuôn mặt thanh niên này thành thật như vậy. Dáng người rắn chắc, cùng Becker lớn lên mười phần giống nhau, nhớ lại chính mình lần đầu tiên trở lại Thành Bảo, thanh niên này một mực đều đi theo bên người Becker, nhưng mà thanh niên này cực kỳ ít nói, mình cũng quên hắn gọi là gì rồi, vì vậy hắn cười nói: "Ngươi tên gì, là con của Becker sao?"
Becker cướp lời, nói: "Trí nhớ của chủ nhân thật tốt, nói tên là Ewen, là con trai độc nhất của tôi, năm nay đã hai mươi mốt tuồi rồi. Ài... Nó từ nhỏ cũng không có thông minh, nó ở trong Thành Bảo là đứa duy nhất so với đám bạn cùng lứa tuổi không có học hành nên thân."
Thạch Thiên nhìn Ewen một hồi, nói: "Công lực của tiểu tử này ngược lại tu luyện cực kỳ vững chắc đó."
Trên mặt Becker hơi có nét vui mừng, nói: "Ewen tuy hơi ngốc, thế nhưng luyện công lại rất chăm chỉ cố gắng, công lực tu vi của nó là cao nhất so với đám đồng lứa, cũng nhanh chóng vượt qua đám người bọn tôi." Hít tiếp một hơi, hắn nói tiếp: "Nhưng mà cũng vô dụng, kẻ ngốc chính là kẻ ngốc, không có một thân công lực thâm hậu, mỗi lần luận võ lại luôn thua người khác, hắn ngay cả người ít tuổi hơn cũng đánh không lại."
Ewen đỏ mặt hì hì cười, đoán chừng là thói quen của hắn, một chút cũng không cảm xấu hổ khi phụ thân ở trước mặt mọi người đánh giá hắn như vậy.
Thạch Thiên hơi cảm thấy kinh ngạc gật nhẹ đầu, cười nói: "Hắn vừa rồi hình dung cũng không sai, rất nhiều chuyện nhìn như đơn giản lại hàm chứa nhiều ý nghĩa. Vạn vật khác nhau, thế nhưng vạn vật đều có quan hệ, mượn máy khoan điện mà nói, ngươi biết mũi khoan chuyển động như thế nào không?" Lời phía sau là để hỏi Ewen.
Ewen giã đầu nửa ngày, khuôn mặt đỏ bừng nói: "Bởi vì... Bởi vì có điện... "
Lập tức lại khiến cho đám người cười lớn, không gian lập tức trở nên thoải mái hơn rất nhiều. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Becker xấu hổ ánh mắt trắng dã nhìn đứa con, nói: "Chủ nhân, là dòng điện sinh ra từ trường xoay tròn, cho nên khiến cho nó chuyển động."
Thạch Thiên ha ha cười nói: "Không sai, lão tử sống nhiều năm như vậy, đạo lý chuyển đổi loại năng lượng này cũng mới được đọc qua khi vài tháng tại Hongkong, có thể thấy được rất nhiều đạo lý thật ra đã sớm tồn tại cùng thiên địa, chỉ là lúc trước người ta không có phát hiện, không hiểu được lợi dụng như thế nào thôi. Thân thể của con người cũng là như thế, như một vũ trụ nhỏ vậy, bên trong ẩn dấu vô vàn huyền cơ, cùng vạn vật trong thiên địa đối ứng, tương thông. Trong khi tu luyện tinh hóa khí của tâm pháp, luyện thần đều có thể liên kết cùng với một loại năng lượng chuyển đổi, hữu hình vẫn còn là vô hình chẳng qua là năng lượng tồn tại ở trạng thái bất đồng. Cho nên mũi khoan hữu hình cùng chân khí xoắn ốc vô hình thật ra cũng giống nhau, bọn người các ngươi chỉ cần tập trung nhìn vào là có thể lĩnh ngộ được vấn đề mấu chốt thôi."
Mọi người nghe tới đây có chút hiểu ra, đều gật đầu tán thành.
Thạch Thiên nói tiếp: "Tâm pháp phát ra từ ý niệm, mà ý niệm lại phân ra hữu ý cùng vô ý, hữu ý là ở dưới, vô ý ở trên, vô pháp phân biệt được khác nhau giữa hữu hình vô hình vô, phải cần ý niệm của mỗi người mà quyết định. Các ngươi chỉ cần nhớ kĩ một câu "Vạn vật đều có hình, vạn vật đều không hình" Không nên hỏi ta ý nghĩa của sự mâu thuẫn trong đó, trong bí điển của sư phụ lão tử nói như vậy, lão tử cũng không biết giải thích thế nào cho các ngươi, các ngươi hãy tự mình tham ngộ đi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.