Trên bàn bày một đĩa chân giò hun khói hương vị mật ong, một đĩa rượu áp hung thịt, một đĩa hương thảo, Beila lại mang ra một mâm bánh pizaa tự chế cùng một bát nước dùng, sau đó cầm lấy một bầu rượu hỏi: "Đây là rượu vang của trang trại Roman sản xuất, do cha tôi truyền lại phương pháp điều chế, có công dụng dưỡng thần, anh Tổ muốn nếm một chút không?."
Thạch Thiên gật đầu nói: "Có thể chứ." Hắn biết đến trang trại Roman là nơi sản xuất rượu nho có vị êm dịu, nơi đó từng là một trong những nơi cung cấp cho rượu cho tòa thành Thiên Thạch, hắn thích nhất rượu nho, sau khi hắn rời tòa thành, bọn người hầu liền không mang tặng rượu của trang trại Roman nữa.
Beila cười cười nhìn Thạch Thiên, Thạch Thiên giơ lên chén rượu quơ quơ nói: "rượu ngon… rượu ngon." Hương rượu đã quá quen thuộc nhất thời xông vào mũi, hơn nữa hơn thêm vào một mùi hoa mới mẻ, giống như hơi thở đập vào mặt, cảm giác sung sướng cực kỳ, nhịn không được uống một ngụm lớn, vị êm dịu, hương vị như quen thuộc, giống như đem hắn về tới một trăm năm trước sinh sống tại tòa thành, Thạch Thiên lại không khỏi thở dài: "Ngon lắm…"
Beila thấy Thạch Thiên uống một ngụm rượu, nàng khẽ cười: "Rượu mặc dù ngon, nhưng độ rượu cũng không nhỏ, cô Lý cũng chỉ uống một chút liền ngủ say, anh Tổ uống chậm một chút còn thưởng thức vị ngon." Mặc dù nàng nói vậy, nhưng nàng vẫn đặt chén rượu ở bên cạnh Thạch Thiên.
Thạch Thiên cũng không khách khí, cầm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-truyen-thuyet/1408605/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.