Lưu Ngọc San nghĩ rằng Thạch Thiên thật sự đi ngang qua đây ăn mỳ, vừa đúng lúc gặp chuyện này, là cấp trên của Thạch Lệ, lại có thân phận cảnh tư cao cấp ở HongKong, nên nàng quan tâm hỏi: "Mọi người không sao chứ?" Nói xong, nhìn sang Đơn Nghệ Nhã cùng với tiểu Huệ.
Thạch Thiên nhún vai nói: "Không có chuyện gì" Đơn Nghệ Nhã và Tiểu Huệ cũng lắc đầu, tỏ vẻ không có chuyện gì.
Lưu Ngọc San thấy trong này không bị đập phá gì, cũng không có vết máu, nên yên tâm hơn, nói với ba người: "Bây giờ không còn nguy hiểm, một lát còn một số vấn đề muốn hỏi mọi người, xin mọi người ở lại một chút, cảm ơn!" Xoay người lại nói với Mã Sĩ Kiệt: "Mã tiên sinh, các anh hôm nay làm ra chuyện quá lớn, rất vô pháp vô thiện, hậu quả không cần tôi nói anh cũng có thể rõ, anh phải phối hợp với cảnh sát để điều tra rõ chuyện này..."
Mã Sĩ Kiệt cười nói: "Tôi đang ở đây chờ cảnh sát các người đến điều tra đây, hoàn thành nghĩa vụ của một người dân tốt, chẳng lẽ Lưu cảnh tư cho rằng tôi muốn ở lại ăn mỳ, không chịu đi?"
Triệu Gia Minh không nhịn được, trách: "Vớ vẫn, Mã Sĩ Kiệt anh cũng có thể tính là dân tốt sao? Anh biết là mình chạy không thoát nên mới ở lại". T.r.u.y.ệthegioitruyen.com
Mã Sĩ Kiệt nói: "Từ giờ tôi trở thành người tốt không được sao?"
Triệu Gia Minh cười lạnh nói: "Nếu thật là vậy, cảnh sát chúng tôi có thể giải tán".
Mã Sĩ Kiệt cười ha hả nói: "Nói thật, bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-truyen-thuyet/1408514/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.