Samantha phát hiện ra tay của mình vẫn nằm trong quần của Thạch Thiên, vẫn còn đang cầm lấy cái vật cứng và nóng kia, vội "A ..." một tiếng, rút tay về, xấu hổ đến đỏ mặt, lúng túng nói: "Tôi... tôi quên... không phải cố ý..."
Thạch Thiên liếc nàng một cái, rồi cầm lấy tấm trải giường phủ quanh nàng, sau đó bế nàng lên giường để nàng ngồi nghỉ ngơi, còn bản thân ngồi bên cạnh, dùng Thanh Tâm quyết áp chế dục hỏa trong người, nếu như Samantha mà đưa ra cái yêu cầu như khi nãy, thì hắn chắc chắn sẽ không từ chối.
Samantha cảm kích nhìn Thạch Thiên, lại thấy Thạch Thiên đang nhìn mình, vội vàng chuyển mắt qua nơi khác, nhớ đến cái trò khi nãy mình làm, toàn bộ rơi vào trong mắt của Thạch Thiên, cảm thấy mặt nóng lên, xấu hổ muốn chết. Lại nghĩ Thạch Thiên trong tạp chí xã biểu hiện hoàn toàn là một tên hiếu sắc trầm trọng, vì sao khi nãy mình chủ động khiêu khích hắn, hắn lại không có động tác gì? Hay là trước đó hắn đã phát sinh quan hệ với cô nào đó, cho nên không còn tinh lực để làm trên người mình? Nhưng mà vừa rồi "nó" rất là cứng nha! Chẳng lẽ hắn chướng mắt mình? Mình cũng từng là người mẫu thế giới, chẳng lẽ còn thua kém các cô người mẫu trong tạp chí xã? Nhớ đến cái ngày trong phòng bảo vệ, Thạch Thiên đã từng nói mình là "Cây gậy trúc lạnh như băng", trong lòng nhất thời ghi hận với Thạch Thiên.
Nhưng chỉ lát sau lại không nhịn được nhớ lại cảnh mình nắm lấy "đồ chơi" của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-truyen-thuyet/1408480/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.