Quách Bỉnh Liêm cùng Lý Vạn Cơ cao hứng nhìn Thạch Thiên, rồi nhìn nhau, thấy hắn chắc chắn là từ viện tâm thần chạy ra, lời nói của Thạch Thiên bọn họ tuyệt đối không tin tưởng, làm gì có người sợ con gái thích mình, mà lại bỏ hai trăm triệu đô la mỹ chỉ để không nhìn thấy bọn họ? Cho dù là tỷ phú cũng không thể làm vậy, huống chi Thạch Thiên trong mắt bọn họ chỉ là một tên bảo an vô danh tiểu tốt, cùng lắm chỉ là một viên chức vừa mới lên chức thôi.
Quách Bỉnh Liêm nói: "Chúng tôi đương nhiên sẽ quản tốt cháu gái của chúng tôi, không cần cậu quan tâm, chỉ cần cậu đáp ứng lời mình nói, không chú ý đến các nàng nữa, thì điều kiện vừa rồi chúng tôi sẽ thực hiện được".
Lý Vạn Cơ cũng không kìm nén được, giận đến tái mặt nói: "Chúng tôi không nói giỡn với cậu, hy vọng cậu suy nghĩ rõ ràng".
Thạch Thiên cười ha hả nói: "Vậy là tốt, vậy là tốt! Lão tử cũng không rảnh nói giỡn với các ngươi, điều kiện của các không cần thực hiện cũng được, lão tử nói lại cho các ngươi rõ, lão tử đã quyết định như vậy, không đổi ý, các người tại sao không tìm đến ta sớm... ha ha..." Nói xong, sợ bọn họ đổi ý, không dám ngồi đây nói nhảm với họ nữa, đứng dậy cười lớn đi ra, đi đến cửa rồi, mới lo lắng quay đầu lại nói: "Nhớ rõ là giám sát các nàng chặt chẽ! Tiểu bảo bối của các ngươi rất đáng ghét, lão tử sống lâu như vậy mà vẫn chưa gặp con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-truyen-thuyet/1408473/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.