Thạch Thiên trời biết Thạch Lệ là vì tốt cho hắn, nghĩ nàng nói cũng đúng, bản thân chỉ tham gia một trận bóng, thế mà đã dây dưa vài ngày với huấn luyện viên, còn dấn tới một câu lạc bộ nữa, xác thực là chuyện phiền toái. Bản lĩnh bắt đạn này của hắn cũng chỉ là nhỏ như một chiếc lông trâu, nhưng cũng biết ở trước mắt người khác đúng là rợn người, nhất định là phiền phức không nhỏ. Nếu giống như trước đây thay đổi chỗ ở người khác cũng không tìm ra hắn, thế nhưng hiện giờ bên người hắn lại có hai người hậu bối, cũng sợ phiền phức của mình sẽ làm ảnh hưởng đến các nàng, vì vậy hắn nói: "Được rồi, ta vốn cũng không muốn biểu diễn gì, nói chũng từ giờ trở đi cũng ít dùng đến mấy công phu này là được." Thạch Lệ nghe hắn nói thế cũng yên tâm, nói: "Ta cũng không nói hoàn toàn là vậy, nếu có tình huống tương tự xảy ra, đương nhiên là cần dùng tay tiếp đạn rồi." Thạch Thiên ha ha cười nói: "Chuyện đó không cần thiết, ta cũng không cần dùng tay đỡ đạn, hắn cũng không đả thương được ra, nếu như ta toàn lực triển khai thân pháp, người khác cũng không thể nhìn thấy được, dù sao ta cũng đáp ứng ngươi không để cho người phát hiện. Thì hắn cũng không thể phát hiện được, lão tử không thừa nhận thì hắn làm thế nào, nếu nói cho người khác, bọn họ lại tưởng hắn bị điên a." Thạch Lệ nghĩ thầm điều này cũng đúng, bản thân mình vừa thấy Thạch Thiên nói như vậy cũng tưởng rằng hắn nói giỡn, bất kể như thế nào cũng cẩn thận vẫn hơn,thế nhưng cũng không thể để thấy người mà khiếp sợ, rụt tay rụt chân, vạn nhất bị thương, chẳng phải càng hỏng sao. Nàng nhắc nhở Thạch Hiểu Mẫn nhớ giữ kín bí mật ngày hôm may, sau đó nói cho Thạch Thiên biết Tam Khẩu Tổ Nhật Bản đã phái người tới Hongkong, có thể là tìm đến hắn gây bất lợi, sau này phải cẩn thận. Thạch Thiên trong miệng đáp ứng, thế nhưng trong lòng lại chẳng coi vào đâu. Thạch Lệ nghĩ súng trường cũng không làm hắn bị thương, lại có một thân công phu quỷ dị khó lường, Cương Điền Trí Tàng kia được xưng là kẻ chư bao giờ dùng súng, hẳn là cũng không thể làm tổn thương được Thạch Thiên, bất quá sợ Thạch Thiên sơ suất, nàng nói ra lai lịch của Cương Điền Trí Tàng, cũng nói chuyện bất quá chưa bao giờ dùng súng cho hắn nghe. ......... Từ khi nữ người mẫu đồ lót kia làm chuyện nam nữ cùng với Thạch Thiên ở trong phòng tắm, bây giờ tựa hồ là bị nghiện, mỗi lần thấy Thạch Thiên tới công ty, khuôn mặt lại tươi như hoa đào, ánh mắt si mê nhìn hắn, nếu có cơ hội lại nháy măt nhìn hắn một cái. Sau đó tới cửa phòng thay quần áo chờ hắn, có đôi khi trực tiếp chạy đến phòng an ninh chờ hắn, hướng hắn đòi "Yêu". Thạch Thiên làm bảo vệ được một thời gian ngắn ở công ty tạp chí, sau vài lần ra uy, mấy tên "Phong lưu nhân sĩ " thường đến công ty tạp chí truy tìm mĩ nữ cũng biết hiện giờ tại công ty tạp chí có một tên bảo vệ ác bá, không dám tới gần công ty tạp chí nữa. Cho nên công việc của Thạch Thiên cũng càng ngày càng nhàn, giống như một kẻ si ngốc không có việc gì để làm, đương nhiên là sẽ không cự tuyệt yêu cầu của nữ người mẫu đồ lót, nói nàng có thể đến thương xuyên. Dù sao người mẫu tới thay quần áo cũng không có gì lạ, mà phòng thay quần áo lại ở ngay cạnh phòng an ninh, bình thường ngoại trừ một số ít người có chuyên môn tới, cũng không có ai tới quấy rầy bọn họ. Khiến hắn nghĩ không ra chính là nữ người mẫu đồ lót này lại cực kỳ "Chí công vô tư", hoặc là không chịu nổi sự cường hẵn của Thạch Thiên, tại một lần Samantha đi ra ngoài không có mặt ở công ty, nàng liền dẫ theo một nữ người mẫu khác ở công ty tạp chí cùng vào phòng an ninh nho nhỏ của Thạch Thiên. Thạch Thiên đương nhiên là không từ chối, cứ như vậy một biế thành hai, hai biến thành bốn, càng lúc càng nhiều, phòng an ninh quả thực trở thành một nơi dâm ô của công ty tạp chí, nội bộ cơ hơn mười danh nữ người mẫu thì có hơn phân nửa đều cùng Thạch Thiên thân mật "Tiếp xúc", các nàng thậm chí còn mang đến vài nữ người mẫu ở bên ngoài, cùng Thạch Thiên Thủ thủ nhạc [ đương nhiên là cho nhau niềm vui ]. Đối với "Bản lĩnh " củaThạch Thiên đêu rất bội phục và si mê, đều cam tâm quỳ gối dưới khố hắn. Bất quá chuyện này mặc dù không có công khai, thế nhưng vẫn bị truyền ra ngoài, đặc biệt là ở mấy công ty khác trong cao ốc, câu truyện càng thêm xôn xao, cũng biết công ty tạp chí Thiên Tư có một tên bảo vệ có tiếng ác, cũng không coi Samantha tiểu thư vào đâu, lại cùng có quan hệ với đám người mẫu không sạch sẽ. Ngược lại ở công ty tạp chí mấy công nhân viên chức bời vì sợ Thạch Thiên dã man, cho nên chỉ lén lút nói chuyện. Thạch Hiểu Mẫn cũng nghe được một ít nghe đồn, nhưng nàng kiên quyết không tin, ở trong mắt của nàng, Thạch Thiên đối với Hạng Kiều các nàng xinh đẹp như vậy lại quấn quýt si mê như thế đều có thể thủ vững trận địa, bảo trì sự thuần khiết của bản thân, làm sao có thể cùng đám người mẫu ở cùng một chỗ, nhất định là Thạch Thiên đắc tội với mấy tên hoa hoa công tử nên bị bọn họ đồn thổi ra ngoài. Nàng biết tính tình của Thạch Thiên không tốt, sợ Thạch Thiên nghe được mấy lời đồn này, dưới cơn nóng giận e là không tốt, cho nên cũng không nói cho hắn biết. Quách Gia Nhân đi tới phòng làm việc của Quách Bỉnh Liêm, cười nói: "Tam thúc, cháu đã điều tra được về thằng nhóc họ Thạch rồi, bất quá mấy ngày nay Thiến Vi không có tới tìm hắn, không biết người có cần biết tin tức gì về hắn không?" Quách Bỉnh Liêm than thở nói: " Ta không biết chính xác nó làm gì nữa, mỗi ngày đều theo ta tới đây, cũng không muốn tới trường nữa, ài...Ngươi nói xem, có lý giải gì về hắn?" Quách Gia Nhân nói: "Thằng nhóc này không biết dùng thủ đoạn gì, hình như không riêng gi Thiến Vi hắn, còn có cháu gái của Hạng Hoa Cường và cháu gái của Lý Vạn Cơ cũng chính là cùng Thiến Vi là bạn thân như hình với bóng, cả ba đứa đều tìm tới cậu nhóc này, lại bị cậu ta đuổi đi.." Quách Bỉnh Liêm lấy làm lạ hỏi: "A.. Ý của ngươi là, hắn cũng không thích Thiến Vi?" Quách Gia Nhân lắc đầu nói: "Có thích hay không cháu không biết, nhưng cậu nhóc này khẳng định có quỷ kế gì đó, bằng không làm sao có thể khiến ba cô bé đều thích hắn, cháu xem ra hắn dùng thủ đoạn lạt mềm buộc chặt rồi." Quách Bỉnh Liêm nói: "Nhìn hắn tuổi không lớn, cũng không đến mức suy nghĩ âm hiểm như vậy chứ, hay là ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi." Quách Gia Nhân xuất ra một tập tài liệu, đưa tới trước mặt Quách Bỉnh Liêm, cười nói: "Vốn cháu cũng không tin một cậu nhóc mười sáu tuổi có thể âm hiểm như vậy, cho nên cháu đã mau được tin tức của hắn từ một tiểu thư làm ở bàn tiếp tân của công ty tạp chí, đây là mấy ngày nay hắn tự tung tự tác, tam thúc hãy nhìn xem, bảo chứng càng xem càng bất ngờ." Quách Bỉnh Liêm cầm lấy tài liệu trước mặt, mở ra nhìn kỹ một lần, đúng là chuyện của Thạch Thiên mấy ngày này cùng nội ngoại nữ người mẫu, thời gian và số người đều viết rõ ràng, còn có đại bộ phận tên người mẫu được liệt kê ra nữa, hẳn không phải là giả, bằng không cũng có thể điều tra ra. Sau khi nhìn xong lão vẫn còn không dám tin tưởng giật mình nói: "Điều này sao có thể chứ, nghe nói Samantha tiểu thư rất nghiêm, những người này làm sao có thể tại công ty tạp chí làm ra những việc như vậy?" Quách Gia Nhân nói: "Cho nên cháu nghĩ thằng nhóc này có thủ đoạn không đơn giản đối với phụ nữ, nếu như thúc không tin, có thể điều tra lại một lần." Quách Bỉnh Liêm than thở nói: "Ta đương nhiên tin ngươi rồi, ngươi cũng là vì Thiến Vi mới đi điều tra mà, may là ta xem ra Thiến Vi chưa bị hắn chạm qua." Quách Gia Nhân nói: "Đây đúng là một điểm đánh hoài nghi, từ trong tư liệu mà nhìn, hắn là thằng nhóc này đối với phụ nữ ai đến cũng không cự tuyệt, nhưng hết lần này tới lần khác đối với Thiến Vi các nàng lại giữ một khoảng cách, thoạt nhìn tựa hồ là không thích các nàng, cũng bởi vì lí giải tính tình tiểu thư của Thiến Vi các nàng, muốn mượn tâm tính của các nàng để càng trói chặt, từ tình huống Thiến Vi các nàng hiện tại, vừa vặn chứng minh rồi thằng nhóc này đang làm rất thành công." Quách Bỉnh Liêm nghĩ Quách Gia Nhân phân tích cũng rất hợp lý, liền gật đầu. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL Quách Gia Nhân tiếp tục nói: "Cháu xem ra thằng nhóc này đi làm ở cao ốc Cảng Tinh cũng không phải là ngẫu nhiên, Hongkong tuy rằng không lớn, thế nhưng không thể trùng hợp đến như vậy chứ, rất có khả năng hắn đã biết Thiến Vi bình thường hay cùng thúc tới, cho nên mơi đến đây để Thiến Vi dễ dàng tìm được hắn." Điểm này Quách Bỉnh Liêm cũng đã nghĩ qua, lão liền cầm lấy một điếu xì gà đốt lên, hít một hơi, trầm tư một hồi lâu sau đó than thở nói: "Tên thanh niên này, hiện tại xem ra không đơn giản..." Quách Gia Nhân hung hăng nói: "Cháu xem ra mầm tai họa này không thể để lớn lên, tốt nhất là tìm người len lén xử lý đi..." Quách Bỉnh Liêm nghe vậy ngẩn người trách nói: "Chúng ta là thương nhân, thế nào có thể làm chuyện tình thuê người giết người, sau này tuyệt đối không nên nghĩ tới chuyện này nữa." Quách Gia Nhân đỏ mặt lên, vọi nói: "Vâng, tam thúc, cháu cũng... Cũng..." Quách Bỉnh Liêm ôn hòa hơn một chút, nói: "Ta biết là ngươi lo lắng cho Thiến Vi bị lừa mới đề ra hạ sách này, bất quá Quách gia chúng ta là gia đại nghiệp đại, nếu như chuyện này truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng rất lớn, không đáng vì một thiếu niên bại hoại mà làm mất đi danh tiếng, trong xã hội còn có rất nhiều người như thế, mấy người chị em, cháu gái của ngươi trước đây cũng đã đụng đến loại ngươi như thế, nếu như toàn bộ đều làm như các của ngươi, Quách gia chúng ta đã sớm xong rồi. Loại thanh niên mặt trắng này rất có bản lĩnh đối với phụ nữ, thủ đoạn chơi đùa cũng rất cao minh, chúng ta chỉ cần giáo huấn hắn một chút la được rồi." Quách Gia Nhân gật đầu nói: "Cháu biết rồi, cháu sẽ đi tìm vài người tới giáo huấn thằng nhóc này." Quách Bỉnh Liêm nói: "Ngươi hãy đem chuyện tình hắn và đám người mẫu nói cho Samantha tiểu thư biết, để cho cô tâ nhìn, ta cũng không muốn thấy người như vậy ở trong cao ốc Cảng Tinh nữa." Quách Gia Nhân đối với Samantha thèm nhỏ dãi từ lâu, cũng bởi vì Thạch Thiên xuất hiện, khiến hắn muốn tới gần Samantha cũng không có cơ hội, cho nên mới tích cựa thăm dò chuyện của Thạch Thiên như vậy, đương nhiên cầu còn không được Samantha tự mình đuổi việc Thạch Thiên, hắn vội nói: "Cháu lập tức sẽ gọi điện thoại cho Samantha tiểu thư, chỉ với loại chuyện này nàng nhất định sẽ đuổi cổ tên nhóc kia, kỳ thực cháu đã sớm bảo người truyền ra ngoài rồi, cho dù cháu không nói, Samantha sớm muộn gì cũng sẽ biết, thúc cứ yên tâm." Nói xong hắn liền muốn chạy đi, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, lại xoay người lại nói: "Tam thúc, cháu nghĩ được một biện pháp, không cần chúng ta xuất thủ thằng nhóc này cũng mất mạng ở Hongkong." Quách Bỉnh Liêm cười nói: "Ngươi muốn để Hạng gia để giải quyết chứ gì?" Quách Gia Nhân nao nao, cũng cười nói: "Nguyên lai là tam thúc đã sớm nghĩ tới." Quách Bỉnh Liêm nói: "Hạng gia hiện tại tuy rằng bắt đầu hướng tới chính đạo, thế nhưng nguyên bản vẫn là hắc đạo, chúng ta ít tiếp xúc là hơn, nếu như họ Thạch đích thực dám đùa bỡn người nhà hắn, cũng trốn không thoát lòng bàn tay của Hạng Hoa Cường, không cần chúng ta quan tâm, cũng phải báo cho Lý Vạn Cơ biết về tay họ Thạch kia, sau này ta sẽ nói cho hắn cẩn thận." Quách Gia Nhân xấu hổ nói: "Vẫn là tam thúc nghĩ chu đáo."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]