"Chó má! Thánh nữ thì giỏi lắm hay sao, mồm miệng phun toàn thứ khó ngửi!"
"Con mẹ nó! Lão tử gặp qua người vô sỉ nhất chính là Thánh Địa các ngươi, các ngươi mà xứng nói câu hiểu rõ đại nghĩa ư?"
"Không sai! Vân Phàm tông sư hiện tại đang làm chẳng phải vì thiên hạ thương sinh thì vì cái gì?"
"Đừng có đem đại nghĩa ra để hù dọa chèn ép Vân Phàm tông sư, Vân Phàm tông sư làm vậy đã quá đủ rồi, cho dù cuối cùng không thể tu bổ xong phong ấn, cũng không có bất cứ quan hệ nào với Vân Phàm tông sư."
"Mọi người không cần nói nhảm với chúng, Thánh Địa không phải luôn luôn tự xưng lấy thiên hạ thương sinh làm trọng hay sao? Các ngươi đám Thánh Địa đệ tử đều con mẹ nó hy sinh vì nghĩa cho chúng ta xem xem nào! Làm không được đừng có đứng đây sủa loạn!"
"Đúng thế, đừng nói Thánh Địa các ngươi chỉ có chút thủ đoạn như thế, nói ra lão tử cũng phải xấu hổ thay cho các ngươi!"
...
Chúng võ giả ngươi một lời ta một câu, mắng chửi toàn lời thô tục, nghe cũng cảm thấy đau tai.
Những võ giả này đã trải qua vô số ma luyện, trong lòng đã sớm không còn lòng kính sợ đối với Thánh Địa. Hiện trong lòng bọn họ chỉ kính phục một mình Vân Phàm, đừng nói Thánh tử Thánh nữ, cho dù Thánh chủ tới đây, bọn họ cũng dám chửi mắng.
"Câm mồm !"
Một tiếng quát vang lên, Nguyễn Tâm Oánh thẹn quá hóa giận, đang muốn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-thanh-linh/2360586/quyen-4-chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.