"Tiểu tử đáng yêu, ta tới thăm ngươi đây."
Lam Ấu Như chẳng biết lúc nào nhảy tới mai rùa, đứng ở bên cạnh Vân Phàm, dùng thịt khô nhử hắc bạch tiểu hùng.
"Tiểu tử? Đáng yêu?"
Nghe thiếu nữ tán dương, Phương Đồng không nhịn được oán thầm.
Tà Thần vốn không muốn để ý tới thiếu nữ này, nhưng nghe được mọi người chung quanh đang cười, nó cuối cùng vẫn không nhịn được ngẩng đầu, hung hăng đánh bay thịt khô trong tay thiếu nữ, tức giận nói: "Xú nha đầu, ngươi nói linh tinh gì đấy? Có tin bổn tôn ăn ngươi hay không. . ."
"Nha! Thì ra ngươi còn biết nói nữa? !"
Lam Ấu Như không hề cảm thấy sợ hại, ngược lại càng thêm tò mò, đánh bạo xoa xoa đầu của Tà Thần .
"Còn dám coi thường bổn tôn, bổn tôn muốn ăn ngươi!"
Tà Thần bộ lông dựng lên, đang muốn lao về phía Lam Ấu Như, lại bị Vân Phàm giữ chặt.
Lúc này Lam Vũ Sơn cũng nhảy lên: "Di, tên tiểu tử này chẳng những có thể nói, bộ dạng còn rất hung dữ, thật là hay nha!"
"Không được gọi bổn tôn là tiểu tử, phải gọi bổn tôn là Tà Thần đại nhân."
"Nha, tiểu tử còn có tên là Tà Thần đại nhân sao, tên thật thú vị!"
". . ."
"Tại sao không nói chuyện vậy tiểu tử?"
"Đừng gọi bổn tôn tiểu tử, bổn tôn muốn ăn các ngươi, ăn hết tất cả."
. . .
Sau một hồi, thương đội tiếp tục lên đường.
Nhưng thời khắc bọn hắn đi đến sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-thanh-linh/2360217/quyen-4-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.