Chương trước
Chương sau
Vạn bảo lâu tầng hai không gian vẫn vô cùng rộng rãi.

Toàn bộ tầng lầu được trang trí tinh xảo hơn phía dưới vài phần, trong không khí thoang thoảng mùi thơm ngát, hít thở cũng có thể làm cho tâm thần thêm sảng khoái.

"Thiển Y đạo hữu, vạn bảo lâu chúng ta phong ấn tám loại linh thú cực phẩm, theo thứ tự là kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành thuộc tính, còn có phong lôi băng ba loại thuộc tính, ta sẽ lấy ra cho mọi người xem qua một lượt..."

Trong lúc nói chuyện, Tiểu Thải đem hơn mười chiếc hộp phong ấn linh thú đặt trước mặt Thiển Y.

Thấy nhiều cực phẩm linh thú như vậy , Vân Mục cũng không có phản ứng gì, nhưng Đông Lai cảm thấy rung động vô cùng, khó tin vào mắt mình.

Tiên sĩ bình thường, muốn nhận được một con thượng phẩm tiên linh cũng đã là chuyện quá mức khó khăn, nhưng vạn bảo lâu vung tay một cái đã xuất hiện hơn mười con cực phẩm linh thú, quả nhiên là một thế lực giàu có phi thường.

"Mục Mục, ngươi dùng thần hồn cảm ứng xem, xem linh thú nào phù hợp với thuộc tính thiên phú của mình."

Nghe Thiển Y dặn dò, Vân Mục cũng không khách khí, vội vàng khống chế thần hồn lướt qua mười mấy chiếc hộp kia.

Ngũ hành thuộc tính linh thú là loại thường thấy nhất, so sánh ra ba loại thuộc tính phong lôi băng lại hiếm thấy hơn.

Vân Mục cảm ứng toàn bộ, ngạc nhiên phát hiện, tựa như mỗi một loại thuộc tính đều phù hợp với mình, đáng tiếc cũng không viên mãn, cuối cùng còn một tia cách trở.

Cho nên, Vân Mục đem nghi ngờ của mình nói cho Thiển Y, không ngờ Thiển Y đám người tất cả đều sửng sốt.

Toàn thuộc tính? Không thể nào!

Các thuộc tính vốn dĩ tương sanh tương khắc, một tiên sĩ có lẽ có được hai ba loại thuộc tính, chỉ cần không phải thuộc tính tương khắc là được, nhưng phù hợp với tất cả thuộc tính, căn bản là một chuyện không thể nào, ngay cả lý thuyết cũng chưa từng thấy, chứ đừng nói là tiên đạo truyền thừa đến nay, chưa bao giờ xuất hiện tình huống như thế.

"Thiển Y tỷ, vậy Mục Mục chọn lựa thế nào đây?"

Đông Lai nhìn Thiển Y, người sau cũng cảm thấy bất đắc dĩ.

Bình thường mà nói, thiên phú cùng linh thú phù hợp càng cao, càng có thể phát huy tiềm lực của tiên linh, vì vậy đại đa số tiên đạo tu sĩ đều hi vọng tiên linh của mình có được độ hoàn mỹ phù hợp.

Nhưng tình huống bây giờ của Vân Mục tương đối đặc thù, thiên phú của nàng cùng linh thú thuộc tính phù hợp cũng rất cao, nhưng lại cũng không có một loại nào hoàn toàn phù hợp với mình. Nếu như tùy tiện lựa chọn một con linh thú làm tiên linh cho Vân Mục , Thiển Y cảm thấy không cam lòng. Dù sao Vân Mục thiên phú rất cao, thế gian hiếm thấy, Thiển Y tự nhiên không hi vọng đệ tử của mình sau này phải nuối tiếc.

"Di! ?"

Trong lúc bất chợt, ánh mắt của Vân Mục sáng ngời, nhanh chóng cầm lấy chiếc hộp màu đen ở cuối cùng.

Cùng với những chiếc hộp khác so sánh, khí tức trong chiếc hộp đen này vô cùng yếu ớt , điều này nói rõ linh thú bên trong cũng không cường đại.

"Sao thế Mục Mục, tìm được linh thú thích hợp rồi sao?"

Thần niệm của Thiển Y lướt qua chiếc hộp màu đen, không khỏi khẽ nhíu mày, bởi vì nàng đã cảm ứng được khí tức của linh thú trong chiếc hộp này, coi như là cực phẩm, độ trưởng thành cũng rất có hạn.

Vân Mục không phát giác mà hồn nhiên vui vẻ nói: "Thiển Y tỷ tỷ, ta cảm thấy con linh thú này thích hợp với ta nhất, nó làm cho ta cảm thấy rất thân thiết, phù hợp vô cùng hoàn mỹ với thần hồn."

Thiển Y nhìn sang Tiểu Thải nói: "Tiểu Thải cô nương, đây là linh thú gì vậy?"

"Ách! Chuyện này..."

Tiểu Thải nhìn hoa văn cùng ấn ký trên chiếc hộp màu đen, do dự nói: "Có thể coi nó là linh thú phong thuộc tính."

"Có thể? Coi là?"

Sắc mặt Thiển Y hơi trầm xuống: "Tiểu Thải cô nương, ngươi đang nói đùa hay sao? Thuộc tính thế nào chẳng lẽ vạn bảo lâu còn không thể xác định sao? Tiên linh quan hệ với thành tựu của đệ tử ta sau này, làm sao có thể qua loa tùy tiện như thế!"

Nếu không phải rõ ràng danh dự của vạn bảo lâu, tuyệt đối không bao giờ dối gạt người mua, sợ rằng Thiển Y đã trở mặt rồi.

Thấy Thiển Y tức giận, Tiểu Thải vội vàng giải thích: "Thiển Y đạo hữu đã hiểu lầm rồi, vạn bảo lâu chúng ta bán ra vật phẩm, đều có bảo đảm, trong hộp này phong ấn chính là một con viễn cổ dị chủng, tên là long điệp, là vạn bảo lâu từ sâu trong Cấm Đoạn sơn mạch đưa ra, tuyệt đối là cực phẩm trong cực phẩm."

Dừng một hồi, Tiểu Thải tiếp tục nói: "Nhưng trong truyền thuyết, long điệp có hai hình thái, một loại là 【 Long Hình 】, là phong thuộc tính, một loại là 【 Điệp Hình 】, là vô thuộc tính... Mà hai loại hình thái này, sẽ căn cứ theo long điệp trưởng thành mà biến hóa, cho dù đại năng cũng không thể xác định ra thuộc tính cuối cùng của nó. Dĩ nhiên, từ trước tới giờ, đại đa số long điệp đều là phong thuộc tính , cho nên ta mới nói như thế."

Vân Mục cùng Đông Lai giờ này mới hiểu rõ ngọn nguồn, nhưng Thiển Y vẫn đang cau mày.

Thật ra thời điểm Tiểu Thải nói ra hai chữ "long điệp", Thiển Y đã rõ ràng tại sao đối phương không biết rõ thuộc tính của con linh thú này rồi.

Long điệp đích xác là một loại linh thú quý trọng vô cùng, quay ngược thời gian về trước thời viễn cổ, truyền thuyết là do Thần Long cùng Cửu Thiên Thải Điệp dựng dục sinh thành.

Chỉ tiếc, mặc dù long điệp tư chất cực cao, nhưng bản thể nhỏ yếu, sinh mệnh lực không mạnh, cho nên không thích hợp để làm tiên linh.

"Thiển Y tỷ tỷ, ta rất thích con linh thú này, chẳng lẽ không được sao?"

Vân Mục vẻ mặt ảm nhiên, ôm thật chặt chiếc hộp màu đen không muốn buông tay.

Trong lúc Thiển Y do dự, Phong Linh Vi bước lên phía trước.

"Món đồ này, ta muốn ."

Lời còn chưa dứt, Phong Linh Vi đã vươn tay muốn đoạt lấy chiếc hộp màu đen trong tay Vân Mục.

Vân Mục thấy thế, thân thể co rụt về phía sau, Tiểu Hỏa Vân trên vai thì tức giận gầm thét!

Thiển Y nhẹ nhàng nâng tay, đem Phong Linh Vi cản lại: "Phong Linh Vi, ngươi cũng không phải phong thuộc tính thiên phú, tới nơi này muốn gây chuyện sao?"

"Khanh khách cách ~~~ "

Phong Linh Vi cười duyên nói: "Ta Phong Linh Vi chính là thích gây chuyện đấy, Hạt nữ ngươi ngăn cản được sao? Hơn nữa ta nghe nói long điệp rất đẹp, dù ta không dùng được , mua làm sủng vật cũng chẳng sao."

Có tiền, phóng túng.

Bốn chữ này dùng trên người của Phong Linh Vi, quả nhiên vô cùng thích hợp. Rõ ràng chính mình không dùng được , cuối cùng vì trút giận mà mua bằng được, không phải phóng túng còn có thể là gì.

Khương Thừa Tổ chậm rãi đi tới, không nói gì mà khẽ nhún vai, không hề tỏ thái độ gì.

Thân là Đông Lăng Tiểu vương gia, lại là Tông chủ tương lai của Thiên Linh tông, Khương Thừa Tổ tự nhiên vô cùng giàu có, những chuyện như vậy chẳng cần quá để tâm. Chỉ cần là vấn đề dùng tiền có thể giải quyết, vậy thì không còn là vấn đề.

...

"Phong Linh Vi, ngươi đừng nên quá đáng."

Thiển Y tính tình thật tốt, nhưng cũng không đồng nghĩa với việc nàng dễ dàng chịu thiệt, Phong Linh Vi nhiều lần khiêu khích châm chọc, nàng đã sớm mất đi kiên nhẫn.

Tiểu Thải không muốn hai người tranh chấp trong vạn bảo lâu, vội vàng mở miệng giảng hòa nói: "Phong tiểu thư, thật sự xin lỗi, long điệp chính là vật mà Thiển Y đạo hữu ưu tiên chọn trước, trừ phi nàng không cần, nếu không chúng ta không thể bán cho hai người."

"Cái gì mà ưu tiên chọn trước, bổn cô nương không biết, bổn cô nương chỉ cần biết vạn bảo lâu mở cửa làm ăn, chẳng lẽ còn có đạo lý đuổi khách hay sao?"

Phong Linh Vi liếc Tiểu Thải, thái độ ngạo mạn nói: "Huống chi, nàng còn chưa trả tiền, tự nhiên người khác có quyền mua, không phải sao?"

"Phong gia tiểu thư nói rất đúng, vạn bảo lâu chúng ta mở cửa làm ăn, tự nhiên muốn công bình công chính."

Tiếng nói vang lên, một trung niên mập mạp ăn mặc giàu sang xuất hiện tại lầu hai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.