Một người như thế nào mới coi như đang sống?
Còn thở? Tim đập? Hay là còn suy nghĩ?
...
Thời khắc mà Vân Phàm từ trong bóng tối thức tỉnh, hắn nghĩ là mình đã chết.
Hắn không cảm giác được sinh cơ của mình, không cảm giác được tim mình đang đập, nếu như không phải vẫn còn suy nghĩ, hắn cùng với người chết lại có khác gì chứ?
Trong thoáng chốc, vô tận sợ hãi dâng lên!
Đây là lần đầu tiên Vân Phàm cảm nhận được tử vong đến gần mình đến thế, thì ra chính mình vẫn sợ chết đến thế hay sao?
"Thùng thùng!"
Một tiếng tim đập yếu ớt vang lên, tâm thần của Vân Phàm cũng rung động theo nhịp đập này, một luồng sinh cơ dần dần lan tỏa khắp người.
...
"Thùng thùng!"
Qua một hồi lâu, lại một tiếng tim đập nữa vang lên.
Sinh cơ trong cơ thể Vân Phàm dần dần khôi phục, cảm giác lần nữa trở lại trên người hắn.
Đầu tiên là thần hồn biến hóa!
Được hàng vạn hàng nghìn sát niệm rèn luyện , thần hồn Vân Phàm phảng phất trải qua thiên chuy bách luyện, càng thêm bền bỉ! Thậm chí dần dần đưa hàng vạn hàng nghìn sát niệm dung nhập vào trong ý chí của mình, giống như mũi kiếm sắc bén, muốn chém bay hết thảy những thứ hư ảo.
Tiếp theo là thân thể biến hóa!
Hấp thu rất nhiều hung sát khí, thân thể Vân Phàm trở nên dị thường vững chắc, trái tim đập cũng chậm chập hơn... Đây là di chứng của sát khí luyện thể, thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-thanh-linh/2360176/quyen-3-chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.