Bước vào cửa lớn của tòa cung điện thứ hai, chung quanh liền tối đen như mực.
Vân Phàm cảm thấy trước mắt tối sầm, tất cả mọi thứ đều biến mất, đã không thấy bóng dáng của Thiên Hà đám người.
"Hả?"
Chân mày hơi nhíu lại, Vân Phàm cất bước đi trong bóng tối.
Trước khi bước vào nơi này, Tạ Lạc Nhi đã nói cho mọi người biết rõ, cửa ải này tên là 【 Tâm Môn 】.
Nếu như nói, cửa thứ nhất khảo nghiệm định lực của người thí luyện, như vậy cửa ải thứ hai muốn khảo nghiệm dũng khí của bọn họ, dũng khí đối mặt với mình, dũng khí để đối mặt với quá khứ cùng tương lai .
Trong lòng mỗi người đều tồn tại một cánh cửa, lúc mở ra, tinh không vạn lí, lúc đóng lại, trầm như vực sâu.
Vì vậy, những người càng trốn tránh thực thế, càng dễ rơi vào trong mê hoặc; càng trốn tránh bản thân, càng dễ lạc mất bản tâm.
...
Đi tới trước, hai mắt Vân Phàm tỏa sáng.
Đây là một vách đá cao cao, ở địa phương cách vách đá này không xa, có một thôn trang nho nhỏ, yên bình tường hòa, khói bếp khẽ bay.
Vách đá? Thôn trang?
Vân Phàm theo bản năng quan sát chung quanh, tâm thần rung động, cả người nhất thời khẽ run run.
Hoàn cảnh thân quen, phong cảnh thân quen, không khí thân quen.
Nơi đây đã từng là nơi chất chứa bao nhiêu ký ức tươi đẹp của tuổi thơ , nơi đây cũng chính là căn nguyên cho bao nhiêu thống khổ và tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-thanh-linh/2360132/quyen-3-chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.