Hoang mạc mênh mông, thỉnh thoảng hiện lên từng đoàn gió xoáy.
Lúc này, tất cả các thế lực hay tán tu đều cảm thấy mỏi mệt, nhưng trong mắt của bọn họ chỉ thấy được nét hưng phấn, vì vậy không một ai ngừng nghỉ, mà cố gắng tiếp tục lên đường.
Tán tu thì phân tán khắp nơi đi về phía trước, giữa các thế lực với nhau thì vừa hợp tác lại vừa phải đề phòng.
...
Đi trong hoang mạc, mấy ngàn tu sĩ tựa như một giọt nước giữa đại dương.
Đối mặt với một mảnh thiên địa rộng lớn đến thế, cho dù là tiên đạo cường giả cũng cảm thấy mình bé nhỏ phi thường.
Được Tống Tiểu Phong cùng Tạ Lạc Nhi chỉ dẫn , Vân Phàm cùng Thiên Hà đám người theo đường vòng mà tiến tới, tránh đi rất nhiều hố cát trong bão cát, nhưng hành trình cũng không chậm chút nào.
Bốn thế lực lớn cùng tiến cùng lui, phái ra một đám người để dò đường, cũng đi tới cực nhanh.
Nếu đem so sánh với bọn họ, tán tu đều là tác chiến riêng lẻ, cho dù xông lên đầu tiên, nhưng cũng tử thương thảm thiết nhất.
Ở một địa phương như vậy, đừng vọng tưởng có người sẽ giúp đỡ ngươi, cũng đừng vọng tưởng người khác sẽ hợp tác thật lòng với ngươi. Tất cả đều là quan hệ cạnh tranh, mỗi người đều có tâm tư cùng tính toán của mình, làm gì có kẻ ngốc nào lại đem cơ duyên của mình chia sẻ cho người khác chứ!
...
Ngày đêm giao thế, thời gian thấm thoắt đã qua nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-thanh-linh/2360111/quyen-3-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.