Thiên Khung Đông Nam, Vô Ngân hoang mạc.
Lúc này, một đạo huyền quang ánh lên từ phía chân trời, tốc độ nhanh chóng vô cùng, kéo theo vô số lưu vân loạn vũ.
Phía trên tinh la bàn, Thiển Y cùng Vân Mục đang ngồi sóng vai, Tiểu Hỏa Vân thì ôm chặt lấy bên hông của Vân Mục.
Lúc này đã là ngày thứ mười các nàng rời khỏi Thiên Khung, nhìn phiến hoang mạc vô tận trước mắt, Vân Mục dâng lên cảm giác nhỏ bé cô độc, thiên địa một đường trải dài không điểm cuối.
"Thiển Y tỷ tỷ, nơi này là chỗ nào vậy? Cảm giác thật hoang vu! Đi lâu như thế rồi mà vẫn không thấy gì!"
"Đây là mảnh đất tiếp giáp giữa Thiên Khung cùng Đại Càn, tên là Vô Ngân hoang mạc, nhưng hiện tại chúng ta chỉ mới ở phía ngoài hoang mạc mà thôi."
"Đây vẫn chỉ là phía ngoài ư? Thật rộng lớn a!"
"Phải, nghe nói nơi này từng là một mảnh thảo nguyên tươi tố, có rất nhiều bộ lạc của con người cư trú nơi đây, nhưng thời thượng cổ, ma họa phủ xuống, mới biến thành khung cảnh như hiện tại."
"Ma họa là gì?"
"Ma họa chính là yêu ma tai ương, so với thú triều còn kinh khủng hơn gấp trăm lần, nghìn lần, cũng chính là hạo kiếp lớn nhất của nhân tộc."
"Nga!"
Nghe Thiển Y giảng giải, Vân Mục không khỏi hồi tưởng lại hình ảnh ban đầu thú triều tập kích Thanh Mộc thôn. Thú triều bình thường đã dẫn đến tai nạn như thế, nếu như là yêu ma tai ương, vậy sẽ kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-thanh-linh/2360082/quyen-3-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.