"Đông Lai, tiểu tử ngươi làm sao thế? Đã bị thương như vậy, còn không lui xuống nghỉ ngơi, ngươi muốn chết phải không?"
Lương Khâu cũng không nể mặt Đông Lai, vừa tới đã liên tục mắng.
Nhưng Đông Lai không thèm quan tâm, xông lên dùng một tay ôm chặt lấy Lương Khâu, cũng không nói gì.
"Tiểu tử thúi nhà ngươi. . ."
Lương Khâu vốn định mắng mấy câu nữa cho hả giận, nhưng khi hắn thấy nước mắt bên khóe mắt của Đông Lai, lời nói đến khóe miệng lại nuốt trở vào.
"Được rồi được rồi, hai người các ngươi dài dòng quá a, hiện tại cũng không phải thời điểm ôn chuyện!"
Đoạn Thiểu Minh đem Đông Lai kéo tới, hướng về phía hắn nói: "Tiểu tử ngươi cũng thật là, mới vừa rồi thiếu chút nữa đã mất mạng, may có Vân Phàm huynh đệ kịp thời ra tay cứu giúp, nếu không chúng ta chỉ có thể nhặt xác giúp ngươi rồi, còn không mau chóng cám ơn người ta!"
"Ách? !"
Đông Lai sửng sốt, lúc này mới nhớ tới trên tường thành còn có một người khác vừa tới. Bất quá, nhìn tuổi tác đối phương tựa hồ cùng chính mình không sai biệt lắm, không giống bộ dạng lợi hại a!
"Ách cái gì ách, còn không mau chóng tạ ơn. . ."
Đoạn Thiểu Minh lấy tay gõ gõ vào đầu Đông Lai, căm giận bất mãn nói: "Vân Phàm huynh đệ không chỉ cứu ngươi, cái mạng của Lương Khâu cũng được người ta cứu về tới, tiểu tử thúi nhà ngươi lại còn dám xem thường người khác, muốn ăn đòn có phải hay không!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-thanh-linh/2359990/quyen-3-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.