Sâu trong vụ lâm, không gian tĩnh lặng.
Vân Phàm đi đằng trước, mà Thiển Y thì theo ở phía sau.
"Nơi này chúng ta đã từng đi qua rồi, trên mặt đất còn có ký hiệu mà ta lưu lại."
Vân Phàm dừng bước, ngồi xổm xuống đất quan sát một cách tỉ mỉ, đăm chiêu suy nghĩ.
Bọn họ đã đi lại hơn nửa canh giờ, dọc đường đi cũng không có quá nhiều nguy hiểm, chỉ là thỉnh thoảng gặp phải một nhóm tà linh, bị Vân Phàm cùng Thiển Y tiêu diệt dễ dàng. Nhưng điểm làm cho bọn họ nhức đầu nhất chính là nơi đây quá mức quỷ dị, bọn họ đi thật lâu cũng không thể kiếm được lối ra.
"Ngươi có thể miêu tả hoàn cảnh chung quanh cho ta biết được không?"
Thiển Y bỗng nhiên cất lời thăm hỏi, Vân Phàm yên lặng gật đầu nói: "Đây là một mảnh rừng rậm toàn vụ chướng, chung quanh đen tối vô cùng, khắp nơi đều có hắc vụ, khó có thể nhìn rõ mọi thứ nằm ngoài mười trượng, cho nên ta cũng không thể nào xác định được phương hướng, chỉ có thể dựa vào phương pháp nguyên thủy nhất đó là khắc dấu hiệu xuống đất, mới không lạc ở nơi đây."
Nghe Vân Phàm miêu tả, Thiển Y thở dài khe khẽ: "Ta cũng giống vậy, bước vào nơi này, tất cả các bảo vật dùng để xác định phương hướng đều mất đi tác dụng."
"Vậy ngươi tới nơi đây để làm gì?"
Vân Phàm tùy ý hỏi một câu, sau đó tìm kiếm chung quanh.
Thiển Y hai mắt trống rỗng nhìn Vân Phàm, trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-thanh-linh/2359863/quyen-2-chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.