Trên sườn núi cao, Vân Phàm ẩn giấu giữa một đám nham thạch, cẩn thận thăm dò tình hình bên dưới.
Bốn phương tám hướng, đều là sơn phỉ, bọn chúng không phải đồng loạt xông lên, mà là dần dần vây quanh khu vực này!
"Bọn họ, hẳn là tới đây để tìm ta!"
Vân Phàm trong nháy mắt đã hiểu được, mình đã giết một tên đầu lĩnh sơn phỉ, đám sơn phỉ khác tuyệt đối sẽ không bỏ ý đồ. Chẳng qua không nghĩ tới người nhiều như vậy, không giống như trong tưởng tượng của hắn!
"Bây giờ ta nên làm gì?"
Vốn là một thợ săn, trong lúc càng nguy cấp, càng phải thêm tỉnh táo, khắc chế sợ hãi, Vân Phàm không thể nghi ngờ chính là một thợ săn xuất sắc.
Đám sơn phỉ này đều là kẻ liều mạng, hơn nữa có chuẩn bị đến đây, dùng thực lực của mình, nhất định không thể nào đối kháng trực tiếp được. Về phần thân phận tiên linh sư, chỉ sợ cũng rất khó hù dọa bọn họ, dù sao mình tuổi tác không lớn, mặc dù thật sự là tiên linh sư, năng lực cũng có hạn... Cho nên, chính mình phải nghĩ biện pháp khác mới được.
...
Ở trên chiến trường, nếu bốn bề đều là địch, mình bị vây chính giữa thì phải làm sao đây?
Xông ra! Tìm một phương hướng, mạnh mẽ đột kích để xông ra ngoài, cho đến khi thoát khỏi vòng vây.
Gặp phải quần công thì sao?
Vẫn tiếp tục xông về trước! Không sợ, không được phép lui về phía sau, đây là cơ hội duy nhất để giữ mạng sống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-thanh-linh/2359722/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.