Chương trước
Chương sau
Thật ra địa hình trong tiểu chiến trường không thích hợp đại bộ đội hành quân tác chiến, bởi vì nếu nhân số quá nhiều, đội ngũ tất sẽ kéo rất dài, mục tiêu quá lớn, dễ dàng bị tứ tộc liên hợp vây giết.
Chẳng qua trước khác, bây giờ khác.
Hiện tại tứ tộc đại quy mô co rút, đa phần dị tộc đều trốn trong đại bản doanh không ra, số lượng di tộc ở bên ngoài không nhiều, một tiểu đội dị tộc dù đến đánh lén thì cũng không có gì đáng ngại.
Đại bản doanh Ma tộc đại cách bên này không tính quá xa, nếu Lục Ly bay với tốc độ nhanh nhất thì chỉ mất chừng bốn năm ngày. Chỉ là dẫn theo một ngàn người, trong đó quá nửa đều chỉ là Bất Diệt Cảnh, tốc độ hành quân khó tránh khỏi bị kéo thấp.
Vừa đi vừa nghỉ, trên đường gặp phải mười mấy tiểu đội dị tộc đánh lén, chết mất vài chục người, sau hai mươi ngày, đại quân rốt cục đã tới phụ cận đại bản doanh Ma tộc.
Xung quanh đại bản doanh Ma tộc không có bình địa, đại bản doanh lại được đặt ngay trong một tòa sơn mạch cực lớn. Thế là Lục Ly bèn để đại quân dừng lại trong một sơn mạch cách đại bản doanh Ma tộc chừng hai trăm dặm.
- Mọi người nghe đây!
Lục Ly cưỡi Mệnh Luân bay lên, Dạ Lạc Lục Hồng Ngư Lục Lân Khương Khinh Linh cũng bay lên không, Lục Ly từ trên cao nhìn xuống chúng nhân nói:
- Ma tộc hung tàn thế nào chắc các ngươi đều đã rõ, bọn hắn công kích cực kỳ quỷ dị, hành tung bất định. Đương nhiên chúng ta có lòng tin tuyệt đối sẽ đánh tan được đột kích từ Ma tộc, dù toàn bộ Ma tộc trong đại bản doanh kéo hết ra, chúng ta cũng có thể đánh tan. Nhiệm vụ của các ngươi chính là chờ sau khi chúng ta đánh tan đại quân, lập tức tiến lên vây giết Ma tộc đào tẩu, các ngươi nhất định phải nghe theo mệnh lệnh từ Khương Khinh Linh Lục Hồng Ngư, nếu không có chết cũng đừng trách chúng ta.
Trên đường Lục Ly và Dạ Lạc Lục Hồng Ngư Lục Lân đã thương nghị chiến thuật kỹ càng, để cho Nhân tộc bên này phân tổ, bốn năm người một tiểu đội, cùng tiến cùng lui, bốn năm người đối phó một tên Ma tộc hẳn không thành vấn đề.
Lục Ly và Dạ Lạc phụ trách chủ công, Lục Lân chịu trách nhiệm trợ, Khương Khinh Linh thương thế còn chưa khỏi hẳn, Lục Ly để nàng và Lục Hồng Ngư chỉ huy đại quân.
Một ngàn người chia thành từng tổ nhỏ bốn năm người, tiềm phục phụ cận sơn mạch. Ba hướng đông nam bắc đều bố trí hai tầng bao vây, phòng ngừa Ma tộc chạy trốn, tựa như một chiếc túi mở sẵn chờ kẻ địch chui đầu vào.
- Dạ Lạc, bên này giao cho ngươi, ta đi!
Lục Ly tuần thị vài vòng rồi quay sang nhìn Dạ Lạc một cái, kẻ sau khẽ gật đầu. Lục Ly cứ thế một thân một mình rời đi, lao thẳng về phía đại bản doanh Ma tộc.
Nhiệm vụ dẫn dụ đại quân Ma tộc do Lục Ly chủ động gánh vác, việc này tương đối nguy hiểm, dù là Lục Lân đi cũng có khả năng có đi mà không có về. Lục Ly thần thông quảng đại, tốc độ biến thái, là lựa chọn thích hợp nhất để thực hiện nhiệm vụ này.
Lục Ly không phóng thích Mệnh Luân mà vác theo thần binh Long Đế, chậm rãi phóng tới đại bản doanh Ma tộc, thần thức tản ra thăm dò bốn phía, quan sát Ma tộc ẩn núp xung quanh.
Bên ngoài đại bản doanh khẳng định sẽ có thám báo Ma tộc, chỉ mới tiến về phía trước gần trăm dặm, Lục Ly liền đã phát hiện ba tên Ma tộc.
Thần niệm Lục Ly khá là cường đại, Ma tộc còn chưa phát hiện ra, hắn liền tránh qua, tiếp tục tiến tới.
Không lâu sau, có ba tên Ma tộc phát hiện ra Lục Ly, lặng lẽ từ dưới đất tiềm hành tới, muốn ám sát hắn.

Ba tên thám báo Ma tộc này rõ ràng không biết Lục Ly, bọn hắn ẩn núp cách một đoạn, sau đó đồng thời lao vụt ra từ dưới đất, bắn thẳng về phía Lục Ly.
Phanh phanh phanh
Đất đá nổ tung, ba bóng người bay vụt tới, ba thanh độc thứ chớp hiện u quang từ ba hướng đâm tới chỗ Lục Ly.
Lục Ly một mực cảm ứng động tĩnh dưới lòng đất, thần niệm tức thì tuôn trào, xung kích Hồn Đàm hai tên Ma tộc trong đó. Hắn trở tay rút ra thần binh Long Đế từ sau lưng, vung đao bổ trúng độc thứ của tên Ma tộc còn lại, tiện đà đánh bay luôn đối phương, sau đó lần nữa trở tay bổ lên đầu hai tên Ma tộc đang bị hắn chấn nhiếp linh hồn.
Phanh phanh!
Hai chiếc đầu lâu nổ tung, Lục Ly không đi truy sát tên Ma tộc vừa đi đánh bay mà xoay người bỏ chạy, trên mặt còn giả bộ lộ ra vẻ hoảng sợ.
- A ô …
Tên Ma tộc còn lại kia thấy hai đồng bạn chết thảm, Lục Ly lại điên cuồng đào tẩu, hắn không dám đuổi một mình. Đành phải ra một tiếng kêu to thỉnh cầu viện quân, chính hắn thì bám theo Lục Ly từ đằng xa, phòng ngừa Lục Ly trốn mất.
- Rất tốt!
Nghe được tiếng hét lớn của tên thám báo, Lục Ly biết lần dụ địch này đã thành công, giờ chỉ còn xem có thể dẫn dụ ra được bao nhiêu Ma tộc.
Hắn nhìn như hoảng hốt đào tẩu, nhưng thật ra tốc độ lại không nhanh, thậm chí không lấy ra Mệnh Luân. Mục đích không cần nói cũng biết, chính là vì chờ Ma tộc phía sau đuổi tới.
Nơi xa vọng lại mấy tiếng hét lớn, Lục Ly quay đầu nhìn, ẩn ẩn thấy được có không ít bóng đen từ trong sơn mạch bốn phía băng băng kéo tới.
Trong lòng mừng thầm, lại cũng có chút căng thẳng, chính hắn không sợ Ma tộc, chỉ sợ phía Nhân tộc bố trí không thỏa đáng, sẽ chết không ít người.
Hưu
Phát hiện phía sau truyền đến mấy đạo tiếng xé gió, rõ ràng là có cường giả Ma tộc đang cấp tốc đuổi tới, tốc độ Lục Ly tăng thêm mấy phần, miễn cho bị Ma tộc đuổi kịp, bằng không liền không cách nào dẫn Ma tộc vào vòng vây.
Thần niệm hắn lặng lẽ quét nhìn sau lưng, trong lòng thoáng yên tâm, Ma tộc đuổi theo chỉ chừng bốn năm trăm, hẳn là có thể nhẹ nhàng nuốt trôi.
Địa điểm mai phục cách bên này chỉ khoảng trăm dặm, sau khi Lục Ly đề thăng tốc độ, vẻn vẹn hai nén hương liền đã tiến vào trong vòng mai phục.
Hắn không lập tức ra tay mà tiếp tục phóng về phía trước, chờ Ma tộc đã tiến hết vào tròng, hắn mới ngừng bước lại. Mệnh Luân hiện ra, tung người nhảy vọt lên, quát khẽ nói:

- Dạ Lạc!
- Đến đây!
Vòng vây như một chiếc túi khổng lồ được giăng sẵn, vừa nghe được Lục Ly quát khẽ, Dạ Lạc lập tức dẫn theo mười mấy người đóng lại miệng túi, khép kín vòng vây.
Vù vù
Trên cổ Dạ Lạc lấp lánh quang mang, một thanh tiểu kiếm màu đen phá không bay ra, đâm thẳng tới sau lưng đám Ma tộc. Dạ Lạc vừa ra tay liền phóng thích thủ đoạn mạnh nhất, huyết mạch thần kỹ Vạn Kiếm Thí Địch. Mười mấy người còn lại cũng đồng loạt thả ra công kích mạnh nhất, tập kích sau lưng đại quân Ma tộc.
- Chết đi!
Lục Ly quay đầu giết ngược trở về, Tiểu Bạch hiện ra trên vai hắn, độc vật của Ma tộc không dám tới gần, thần niệm hắn hóa thành ngàn vạn kim châm thoáng chốc liền bao phủ mười mấy tên Ma tộc.
Đám Ma tộc xông ra này không có quá nhiều cường giả, mà dù có là cường giả cũng không có được bảo vật phòng ngự linh hồn, chẳng mấy chốc liền bị công kích linh hồn của Lục Ly đâm vào trong Hồn Đàm.
Phanh phanh phanh!
Lục Ly phóng ra mấy chục phân thân, bản tôn cũng theo đó tiến vào trong đại quân Ma tộc bắt đầu đồ sát. Phía sau là từng thanh từng thanh tiểu kiếm màu đen bay tới, mười mấy tên Ma tộc lập tức bị đánh trúng, tiểu kiếm nổ tung đánh thương một mảnh Ma tộc. Dạ Lạc và Lục Ly trước sau giáp kích, chỉ sau mấy nhịp thở liền đã chém giết gần trăm Ma tộc, đại quân Ma tộc bỗng chốc đại loạn.
- Giết!
Khương Khinh Linh và Lục Hồng Ngư hạ lệnh tổng tiến công, nhân số Ma tộc lần này không nhiều, Lục Ly và Dạ Lạc lại đã phối hợp đánh tan không ít, khiến cho Ma tộc quân tâm đại loạn, chạy trốn tứ xứ. Trong tình hình như thế, nếu đại quân Nhân tộc còn không thể vây giết số Ma tộc còn lại, vậy thì cũng quá vô dụng.
- Giết!
Bốn phương tám hướng truyền đến tiếng kêu hét, từng đám võ giả Nhân tộc hưng phấn chen chúc lao đến, bốn năm người thành một tiểu đội, khóa chặt một tên Ma tộc điên cuồng tấn công, khiến cho Ma tộc đang chạy trốn triệt để sợ vỡ mật.
- Dạ Lạc, Lục Lân, các ngươi ra bên ngoài, phòng ngừa Ma tộc chui xuống đất đào tẩu!
Lục Ly thấy đại cục đã định, lập tức quát lớn. Đồ sát số Ma tộc còn lại  chỉ là chuyện nhỏ, chỉ sợ Ma tộc chạy trốn mất, đa phần Ma tộc đều tinh thông tiềm hành dưới đất, dựa vào võ giả Nhân tộc bình thường thì rất khó đuổi giết được, chỉ có thể dựa vào đám người Dạ Lạc Lục Lân và mười mấy tên cường giả Quân Hầu Cảnh.
Lục Ly lại đồ sát một trận, triệt để khống chế thế cục, sau đó cưỡi Mệnh Luân lấy tốc độ nhanh nhất phóng tới đại bản doanh Ma tộc. Thần niệm tản ra liếc nhìn bốn phía, thăm dò xem có con cá lọt lưới nào không.
Một khi có Ma tộc trốn về đại bản doanh, báo lại tình hình bên này có mai phục, lần sau muốn dụ địch e rằng không dễ.
Bởi thế giết địch không phải việc khó, khó nhất chính là không thể để cho dù chỉ một tên Ma tộc trốn về đại bản doanh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.