Bóng đêm mông lung, ánh nến đong đưa, gió mát say người, mỹ nhân như ngọc.
Nếu đổi thành người khác, nhất định sẽ đáp ứng. Thậm chí không cần Khương Khinh Linh nói, bản thân liền đã chủ động quỳ liếm.
Nhưng Lục Ly không phải loại người như thế, ngược lại vô cùng chán ghét loại này.
Hắn từ nhỏ bị Lục Linh ảnh hưởng, trong lòng hắn nữ tử hẳn nên hiểu được dè dặt, hiểu được tự ái. Nữ nhân nếu không tự ái, làm sao sẽ có nam nhân yêu thích? Nam nhân đều thích đãng phụ, nhưng chỉ là thích thân thể, mà không phải con người.
Lục Ly tưởng là Khương Khinh Linh đã thay đổi rất nhiều, trong lòng còn coi Khương Khinh Linh là bằng hữu. Nhất là vừa rồi thấy được nàng một thân một mình đứng lẻ loi trơ trọi trên sườn núi, trong lòng còn có chút thương tiếc.
Nhưng giờ khắc này hắn lại phẫn nộ, hận mình không tranh, hận mình tự tiện!
Nét mặt hắn bỗng chốc chuyển lạnh, hờ hững nhìn sang Khương Khinh Linh nói:
- Khinh tiểu thư, nếu ngươi vẫn cứ như vậy, thứ cho Lục Ly ta thất bồi. Chuyện cầu ngươi vừa nãy coi như thôi, Lục mỗ cáo từ.
Lục Ly đã trở thành Đại Đế Bắc Mạc được một đoạn thời gian, cư di khí dưỡng di thể, trên người tự có cỗ uy thế Đế Vương. Lúc này cả giận, càng là dọa sợ Khương Khinh Linh. Thấy Lục Ly định bay đi, nàng lập tức luống cuống, nước mắt đảo quanh.
Nàng vội giơ tay bắt lấy áo bào Lục Ly, ngửa mặt ủy khuất nói:
- Ngươi nghĩ đi đâu thế? Người ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-long-de/447158/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.