Chương trước
Chương sau
Vũ Hóa Thần là một kiêu hùng, từng là bá chủ một phương. Lúc này Thiên Hàn thành đã không có cường giả, nếu còn không thể khống chế toàn thành, vậy chẳng phải uổng trước kia làm tộc trưởng Vũ gia.
Lục Ly vô cùng rõ ràng, hắn vừa hạ xuống mệnh lệnh kia, trọn cả Thiên Hàn Thành nhất định sẽ máu chảy thành sông, hàng ngàn hàng vạn người phải rơi đầu xuống đất.
Nhất tướng công thành vạn cốt khô!
Đây là chí lý, muốn thượng vị không chết người sao được? Không có thủ đoạn sắt và máu, làm sao có thể chấn nhiếp quần hùng? Dựa vào nhân nghĩa phẩm đức cảm hóa chúng nhân, để bọn hắn cam tâm tình nguyện thần phục, đó là cứt chó!
Thế giới này võ giả nhiều lắm, gia tộc nhiều lắm, muốn trở thành cường giả, vậy thì nhất định phải có được tài nguyên vô tận, mà muốn có được tài nguyên vậy thì nhất định phải có địa bàn.
Vô luận là ai, nếu muốn nhất thống Bắc Mạc, vậy liền sẽ thành là kẻ thù chung của tất cả gia tộc Bắc Mạc. Bởi vì ngươi muốn cướp đoạt địa bàn của người khác, muốn cướp đoạt tài nguyên của các gia tộc, ai sẽ bị nhân đức của ngươi cảm hóa? Chỉ có thiết huyết trấn áp, chỉ có gác lưỡi kiếm sắc bén lơ lửng trên đỉnh đầu tất cả gia tộc Bắc Mạc, bắt buộc bọn hắn phải thần phục!
Từ thời điểm Lục Ly quyết định về lại Bắc Mạc liền đã hạ quyết tâm. Hắn không phải người tốt, thế giới này cũng không có chính nghĩa và tà ác, chỉ có quyền đầu cứng mới là chân lý.
Hắn cần dựa chính bản thân để cứu ra phụ mẫu, tìm tới tỷ tỷ, hắn cần trở nên cường đại, dưới tay cũng cần một cỗ thế lực đủ mạnh. Hắn muốn kiến lập nên một Lục gia hoàn toàn mới, muốn khiến cho Lục Chính Đàn và tất cả con em Lục gia đều phải hối hận!
Con đường này vô cùng gian nan, vô cùng nguy hiểm, nhất thời không cẩn thận liền sẽ rơi xuống vực sâu vạn trượng. Tính cách hắn rất quật cường, đã nhận định chuyện gì nhất định sẽ đi tới cùng, dù phải tan xương nát thịt cũng không tiếc.
Rất nhanh, toàn bộ gia tộc trong thành đều quy hàng, Đỗ Hành và đại quốc sư bị giết, Thiên Hàn Quốc đã đổi chủ. Ai dám phản kháng liền sẽ đối mặt với huyết tẩy vô tình. Hơn nữa Lục Ly nói muốn nhất thống Bắc Mạc, hiện tại bọn hắn là nhóm đầu tiên quy hàng, về sau cũng có thể lấy đó làm tư bản, mưu cầu lợi ích cho gia tộc chính mình.
Thiên Hàn Thành có tổng cộng tám gia tộc tứ phẩm, đều phụ dung vào Đỗ gia, giờ đây bọn họ quy hàng, dưới tay Vũ Hóa Thần và Minh Vũ liền có binh để dùng. Vũ Hóa Thần làm qua bá chủ, Minh Vũ giao sự tình lại cho hắn xử lý.
Vũ Hóa Thần hạ lệnh phong thành, tám gia tộc xuất động toàn bộ võ giả, vây Thiên Hàn Thành chặt như nêm cối. Vũ Hóa Thần rất rõ ràng, diệt cỏ nhất định phải trừ tận gốc, nhất định phải chém giết toàn bộ võ giả Đỗ gia, bằng không lúc nào cũng có thể sẽ phải gánh chịu đánh lén và ám sát.
Thiên Hàn thành vừa mới đổi chủ, Đỗ gia lại kinh doanh ở đây nhiều năm, khẳng định có tử sĩ trung thành, Vũ Hóa Thần cần tìm ra tất cả những người này, giết sạch không bỏ sót.
Ngoài ra còn cần phải loại bỏ một ít gia tộc giao tình rất sâu với Đỗ gia, khi đó Vũ Hóa Thần mới tính là triệt để khống chế Thiên Hàn thành.
Sự tình sau đó Lục Ly không đi quản, mang Lục Phi Tuyết đưa vào trong thiền điện, lại để Minh Vũ đưa tới ngự y tốt nhất trong hoàng cung, đến trong quốc khố Đỗ gia tìm ra linh dược tốt nhất.
Trên thế giới này có rất nhiều thiên tài địa bảo, chuyện tay gãy mọc lại thật ra cũng không quá khó, bên trong Thiên Hàn Quốc cũng có linh dược như thế.
Ngự y tìm tới linh dược tốt nhất đưa cho Lục Phi Tuyết nuốt vào, Lục Ly quan sát một phen, xác định thương thế Lục Phi Tuyết khôi phục cực nhanh, trong lòng theo đó cũng dần an tâm.
Chẳng qua hắn lại không đi ra ngoài, mà khoanh chân ngồi xuống ngay trong thiền điện.
Hắn rất tín nhiệm Vũ Hóa Thần, chính hắn cũng không có năng lực quản lý, đi nhúng tay ngược lại sẽ quấy nhiễu Vũ Hóa Thần, không bằng trực tiếp buông tay mặc đối phương xử lý.
Vũ Hóa Thần là người thông minh, hắn đã toàn tâm toàn ý thần phục, khẳng định sẽ dụng tâm làm việc. Đây chính là trận đầu sau khi Lục Ly về lại Bắc Mạc, không xử lý tốt, khẳng định sẽ khiến Lục Ly hoài nghi năng lực hắn.
Một ngày một đêm!

Vũ Hóa Thần bận rộn nguyên suốt một ngày một đêm, đến tận lúc nửa đêm trong thành vẫn còn văng vẳng tiếng la giết, thỉnh thoảng còn có thể nghe được kêu thảm, đồ sát vẫn còn đang tiếp tục
Thẳng đến hừng đông, trong thành mới dần an tĩnh, Lục Ly vẫn chưa đi ra, hắn đang đợi Vũ Hóa Thần tới phục mệnh.
Hưu
Hừng đông, một đạo quỷ ảnh đột nhiên bay vào hoàng cung, Minh Vũ một mực ngồi ở bên cạnh Lục Ly, lúc này tròng mắt lập tức mở ra, trong mắt đằng đằng sát khí.
Lục Ly không có thần niệm, cũng không cần phải thăm dò, thoáng khẽ mở mắt ra, khóe miệng lộ ra ý cười, nhẹ giọng nói:
- Hẳn là Dạ Tra tới.
- Thánh Chủ, Dạ Tra cầu kiến!
Quả nhiên, bên ngoài vang lên tiếng kêu kích động, ý cười nơi khóe miệng Lục Ly càng đậm mấy phần, Thiên Hàn Thành xảy ra chuyện, dự tính nửa ngày liền có thể truyền khắp Bắc Mạc, Dạ Tra khởi hành trong đêm, lúc này có thể chạy tới đã tính là tốc độ cực nhanh.
- Vào đi!
Lục Ly mở miệng, bên ngoài một đạo bóng người nhẹ nhàng tiến vào. Là một tiểu lão đầu, trên mặt chất đầy vẻ kích động, không phải tộc trưởng Thanh Loan Tộc Dạ Tra thì còn là ai?
- Tham kiến Thánh Chủ!
Dạ Tra quỳ xuống bái lạy, Lục Ly mỉm cười nói:
- Dạ tộc trưởng đừng khách khí như vậy, đã lâu không gặp, Dạ tộc trưởng vẫn khỏe chứ?
- Khỏe, khỏe. Thánh Chủ trở về, mọi chuyện đều tốt!
Dạ Tra đứng dậy, trên mặt tràn đầy nếp nhăn hoán phát hồng quang.
Lục Ly khẽ gật đầu, hỏi:
- Tình hình các nơi khác ở Bắc Mạc thế nào?
- Vẫn như cũ!
Dạ Tra chỉ đáp chữ, trong lòng Lục Ly lại càng đại định. Hắn thoáng ngừng một lát rồi nói:
- Ta bị khu trục khỏi Lục gia, giờ quay về chuẩn bị nhất thống Bắc Mạc, Dạ tộc trưởng thấy thế nào?
- Toàn bằng ý chỉ Thánh Chủ.

Dạ Tra khom lưng nói:
- Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc nguyện vĩnh viễn đi theo Thánh Chủ, phụ trợ Thánh Chủ thành tựu bá nghiệp.
- Được!
Lục Ly đột ngột đứng dậy nói:
- Các ngươi yên tâm, chỉ cần Lục mỗ không chết, sớm muộn sẽ có một ngày dẫn các ngươi giết về Trung Châu, đoạt lại tổ địa.
Dạ Tra khẽ gật đầu không nói gì, Lục Ly nghĩ nghĩ lại có chút kinh ngạc hỏi:
- Dạ tộc trưởng, ta nhớ được ngươi nói cừu gia của các ngươi là sáu trong mười đại gia tộc mạnh nhất Trung Châu? Ta đi Trung Châu một chuyến, hình như ở Trung Châu bây giờ mạnh nhất không phải mười gia tộc, mà là mười hai Vương tộc.
Dạ Tra nhíu mày nói:
- Điều này ta cũng không quá rõ ràng, có thể là trong mấy ngàn năm qua lại xuất hiện thêm hai đại tộc.
Lục Ly lại hỏi:
- Cừu gia của các ngươi là những gia tộc nào? Tổ địa các ngươi nằm ở đâu?
Dạ Tra nhìn ra bên ngoài một cái, giải thích nói:
- Tổ địa chúng ta ở mặt tây nam Trung Châu. Cừu gia của chúng ta gồm Quỷ Xoa Tộc, Vấn Tiên Điện, Khiếu Thiên Cung, Đại Phật Tự, Luân Hồi Cung, còn có Bách Hoa Các.
- Khiếu Thiên Cung!
Lục Ly và Minh Vũ liếc nhau, bọn hắn đã từng đi ngang qua địa bàn Khiếu Thiên Cung, không ngờ Khiếu Thiên Cung cũng tham dự hành động diệt sát Thanh Loan Tộc Mãnh Tượng Tộc.
Tất cả đều là thế lực bát phẩm, một trong mười hai Vương tộc!
Nội tâm Lục Ly không khỏi trầm xuống, hiện tại Trung Châu có mười hai đại tộc mạnh nhất, giờ hắn lại phải giúp Thanh Loan Tộc Mãnh Tượng Tộc đối kháng với sáu đại tộc trong đó, nói là châu chấu đá xe cũng không quá đáng.
Dạ Tra thấy sắc mặt Lục Ly có chút khó coi, vội trấn an nói:
- Thánh Chủ, ngươi đừng có áp lực quá lớn, chúng ta cũng biết điều này vô cùng khó khăn. Chỉ cần Thánh Chủ tận lực là được, chúng ta sẽ không trách cứ Thánh Chủ.
- Được rồi, vậy chúng ta trước nhất thống Bắc Mạc, biến nơi này thành địa bàn của mình!
Lục Ly dõi mắt nhìn về phương xa, ánh mắt càng thêm kiên định. Muốn tranh đoạt Trung Châu, vậy nhất định phải có được chiến lực mạnh mẽ và thế lực cường đại. Nếu ngay cả Bắc Mạc cỏn con này đều không chiếm giữ được, Lục Ly hắn lại dựa vào cái gì để một bước lên trời?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.