Chương trước
Chương sau
Chuyện hôm nay rất quái dị, Lục Ly suy đoán bên trong nhất định có âm mưu. Đương nhiên bất luận có phải âm mưu hay không, hắn đều không cho phép bất cứ kẻ nào tổn thương đến Lục Phi Tuyết.
Mười mấy phân thân đồng loạt hiện ra huyết trảo, sát cơ khóa chặt Lý trưởng lão đang bay vụt mà đến. Kẻ sau lại không để vào trong mắt, ở trong mắt Lý trưởng lão, Lục Ly chỉ là một tên võ giả vừa mới đột phá Mệnh Luân Cảnh, thực sự không khác gì con kiến hôi.
Cũng không phải Lý trưởng lão chưa từng nghe qua đồn thổi, nói Lục Ly đã từng phế đi một tay Khâu Văn Trạch. Nhưng lời đồn dù sao cũng là lời đồn, Khâu Văn Trạch lại là thiếu gia phế vật được toàn thành công nhận, Lý trưởng lão làm sao sẽ lại để tâm?
- Ly thiếu gia, tránh ra, bằng không ngộ thương thì không hay lắm đâu.
Lý trưởng lão giận quát một tiếng, hắn dám giết Lục Phi Tuyết, lại không dám giết Lục Ly. Dù sao Lục Phi Tuyết cũng là tiểu thư, thanh danh lại chẳng tốt đẹp gì, lần này nàng cũng là đầu sỏ gây họa. Lục Ly thì khác, đó chính là con trai Lục Nhân Hoàng, cháu ruột tộc Vương, sao hắn dám làm loạn?
Trường kiếm trong tay hắn vặn vẹo như ngàn vạn lá liễu lay động, căn bản thấy không rõ kiếm ảnh, nếu người có thần niệm cường đại hẳn là có thể khóa chặt được, đáng tiếc Lục Ly không có thần niệm.
Tốc độ Lý trưởng lão quá nhanh, hóa thành một đạo cực quang đâm xuyên qua giữa mười mấy tên Lục Ly, hắn tin tưởng bằng vào tốc độ của mình, Lục Ly căn bản không cách nào phản ứng kịp.
Xuy xuy
Nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện mình sai rồi, Mệnh Luân dưới chân chân thân Lục Ly hơi lắc, nhẹ nhàng áp sát hắn, hơn nữa mười mấy phân thân còn lại cũng cùng theo phóng tới.
- Sao tốc độ Mệnh Luân này lại nhanh vậy được?
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần đều không khỏi kinh ngạc, Lý trưởng lão cũng cảm giác được mười mấy chiếc thú trảo màu bạc đang chộp tới người mình. Sắc mặt hắn thoáng khẽ biến ảo, lại vẫn không sợ, khua múa trường kiếm trong tay bao phủ kín toàn thân, ý đồ ngăn trở trảo này của Lục Ly, sau đó nhẹ nhàng đánh bay hắn.
Răng rắc!
Kết quả lại khiến Lý trưởng lão rất đỗi chấn kinh, trường kiếm Huyền khí Thiên giai của hắn bị huyết trảo màu bạc nhẹ nhàng bẻ vụn. Một chiếc móng vuốt màu bạc cắm thẳng tới, bất thần bắt lấy cánh tay hắn, nháy mắt cánh tay nổ tung, hắn hét thảm một tiếng, máu tươi vung vãi giữa trời.
- Lui hay không?
Mười tên Lục Ly vẫn đang vây quanh Lý trưởng lão, trong đôi mắt chớp hiện ngân quang chất đầy vẻ băng lãnh, nếu Lý trưởng lão còn không lùi, tin tưởng một giây sau liền sẽ bị vồ chết.
- Không lùi, muốn chết thì chết chung!
Lý trưởng lão phát điên, tròng mắt đỏ ngầu điều khiển Bản Mệnh Châu hunng hăng đánh tới chân thân Lục Ly, muốn đồng quy vu tận với đối phương.
Ông
Minh Vũ ra tay, hắn đã sớm thả ra Bản Mệnh Châu, giờ đây đột nhiên trấn áp xuống. Lý trưởng lão đâu ngờ Minh Vũ cũng sẽ động thủ? Ngay lập tức cả Lục Ly và Lý trưởng lão đều bị Thế trấn áp.
Chẳng qua Thế này thoáng chốc liền biến, Lục Ly sớm đã biết Minh Vũ ra tay, không hề có nửa điểm kinh hoảng, hắn và Minh Vũ phối hợp cực tốt, Thế vừa suy nhiếu, thú trảo tức thì hung hăng chộp tới đầu Lý trưởng lão.

Ầm!
Một tay Lý trưởng lão đã bị vồ nát, cộng thêm bị Thế của Minh Vũ trấn áp, phản ứng không kịp, đầu lâu bỗng chốc bị cắt đi.
Một cỗ thi thể không đầu lao thẳng xuống, nện ầm ầm lên tòa giả sơn phía dưới. cuộn lên một mảnh bụi đất.
Toàn trường chết lặng, người nhà Lý trưởng lão và Thành Vệ Quân phía ngoài đều sợ đến choáng váng, chém giết trưởng lão Ngoại đường, to chuyện rồi.
Lục Ly mặt không biểu tình, đối với hắn mà nói giết một tên trưởng lão Ngoại đường và chém giết một tên Quân Hầu Cảnh bình thường không có gì khác biệt. Hắn đã cho Lý trưởng lão cơ hội, Lý trưởng lão lại không trân quý, không giết Lý trưởng lão, vậy người chết chính là hắn.
- Phụ thân!
Ba tên trung niên Lý gia lập tức kêu lên, đồng loạt vọt xuống, nhào tới thi thể Lý trưởng lão kêu gào khóc lớn. Một người trong đó như chợt đột nhiên nhớ tới điều gì, từ trong ngực lấy ra một phát đạn tín hiệu, đột nhiên ném mạnh lên không trung.
Oanh!
Đạn tín hiệu tỏa ra giữa trời, chiếu sáng hơn phân nửa Thần Khải Thành. Tối nay ánh trăng mờ ảo, sao trời rất ít, bởi thế phát đạn tín hiệu này càng chói mắt dị thường.
Vù vù
Từ bốn phương tám hướng, vô số người bay vút lên không, dồn dập lao về phía này, tất cả đều là võ giả Quân Hầu Cảnh trở lên, phía nam còn có mấy đạo khí tức cường đại dị thường, chính là Nhân Hoàng Cảnh.
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ liếc nhau, lập tức mang theo Lục Phi Tuyết đi tới bên Lục Ly. Chuyện hôm nay quá lớn, không khéo bốn người bọn hắn đều phải chết ở đây.
Lục Ly cũng có cảm giác tương tự, khi hắn nhìn thấy từ phía Thần Khải Sơn không có trưởng lão bay tới, nội tâm triệt để trầm xuống.
Chuyện hôm nay tuyệt đối là âm mưu, ba người Bát trưởng lão Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão rất có thể đã bị điều đi, bằng không đến lúc này rồi không lý nào lại chẳng có phản ứng gì.
Thậm chí …
Giờ đây hắn còn hoài nghi, liệu có phải Lý trưởng lão cố tình tìm đến cái chết, lấy đó làm cớ để khép hắn và Lục Phi Tuyết vào trọng tội, hơn nữa còn là ở trong thành, ngay trước mặt vô số người.
Lục gia là chủ nhân Thần Khải Thành, nhưng một khi người Lục gia phạm phải trọng tội, Lục gia cũng phải phạt nặng. Bằng không làm sao vỗ an tâm lý người trong thành, làm sao lắng lại lửa giận của đám trưởng lão Ngoại đường!
Sự tình đã xảy ra rồi, có hối hận cũng vô dụng, Lục Ly đành chỉ biết lạnh lùng đứng giữa không trung, yên ắng chờ đợi xem điều gì diễn ra tiếp theo.
Hưu

Rất nhanh mười mấy tên cường giả bay vụt mà đến, hơn nữa từ nơi xa còn có vô số cường giả đang bay tới, phía dưới cũng đã tụ tập hơn ngàn Thành Vệ Quân, mấy con phố xung quanh đều bị phong tỏa.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Từ hướng nam truyền đến tiếng quát lớn, một lão giả mày rậm lao vút mà đến, rất nhanh liền đã có mặt tại trường, người này khí huyết xung thiên, khiến người ta cảm thấy rất là đè nén, không cần nói cũng biết là Nhân Hoàng.
Mấy tên lão giả Quân Hầu Cảnh đến trước vội đi tới trước mặt người kia, một người trong đám nhìn xuống viện tử phía dưới nói:
- Bẩm Phong trưởng lão, Ly thiếu gia giết Lý Nguyên!
- Phong trưởng lão, các ngươi phải làm chủ cho phụ thân ta.
Ba tên trung niên Lý gia từ phía dưới bay vụt lên, quỳ gối lên Mệnh Luân, dập đầu với Phong trưởng lão, một người vừa khóc vừa nói:
- Phi Tuyết tiểu thư đại khai sát giới trong nhà ta, Ly thiếu gia tới, lại chém giết phụ thân ta. Nếu Phong trưởng lão không làm chủ cho chúng ta, hôm nay toàn bộ người Lý gia chúng ta đều đâm đầu chết dưới Thần Khải Sơn.
Phong trưởng lão này chính là người phụ trách phòng ngự Thần Khải Thành, Thần Khải Thành trọng yếu cỡ nào? Không cần nói cũng biết địa vị Phong trưởng lão tại Ngoại đường phải cực kỳ cao.
Tất cả các gia tộc đều chia thành Nội đường, Ngoại đường và Khách Đường, Nội đường là dành cho con em trong tộc, là lực lượng trung kiên nhất. Ngoại đường thì dành cho cường giả phụ dung vào gia tộc, thông thường thực lực Ngoại đường đều không thể coi nhẹ. Tên Phong trưởng lão này là Nhân Hoàng cảnh, hơn nữa có cảm giác còn mạnh hơn cả đám người Lục Phong Hỏa, người Lý gia mời hắn làm chủ cũng là điều dễ hiểu.
Phong trưởng lão mắt hổ băng hàn, nhìn sang Lục Ly nói:
- Ly thiếu gia, điều bọn hắn nói có phải thật tình?
Lục Ly lạnh lùng nhìn Phong trưởng lão, không trả lời vấn đề hắn đưa ra, mà lại cười lạnh nói:
- Phong trưởng lão, ngươi phụ trách sự tình trong Thần Khải Thành? Vậy ta muốn hỏi ngươi? Vì sao vừa rồi ngươi không hiện thân? Đợi sau khi ta giết Lý trưởng lão lại lập tức chạy đến? Chuyện lần này ngươi cũng có phần?
Thần niệm Nhân Hoàng Cảnh cường đại cỡ nào? Nhất cử nhất động trong thành hẳn đều không thoát khỏi sự giám sát của hắn, huống hồ Ngoại đường chí ít cũng có mười tên Nhân Hoàng? Lục Phi Tuyết đại khai sát giới ở Lý gia, lẽ nào lại chẳng có Nhân Hoàng nào phát giác ra được?
Phong trưởng lão cũng không trả lời Lục Ly, mà bạo nộ quát nói:
- Nếu Ly thiếu gia đã thừa nhận giết Lý trưởng lão, vậy liền không có gì để nói nữa cả. Người đâu, trước bắt lại bốn người này, đánh vào đại lao, chờ gia chủ trở về phán quyết.
- Gia chủ?
Vẻ giễu cợt trên mặt Lục Ly càng đậm, xem ra sự tình lần này không chỉ Ngoại đường có phần, Lục Chính Đàn cũng có phần a.
Đến đây Lục Ly mới đột ngột hiểu ra, đoạn thời gian trước Lục Toan Lục Nghê an tĩnh như thế, Lục Chính Đàn cũng không tìm chuyện, liệu có phải là để chuẩn bị cho cái bẫy hôm nay?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.