Chương trước
Chương sau
Thái Thượng trưởng lão mặt không biểu tình, hắn nhìn Khâu Văn Trạch một cái, lại liếc mắt nhìn đám người Lục Phong Hỏa, cuối cùng ánh mắt dừng ở Lục Ly đang đứng ở bên ngoài, trong mắt lộ ra một tia tình tự phức tạp.
Hắn cũng nhìn đám người Lục Ly đang quỳ một cái, vung tay lên nói:
- Đi xuống hết đi, chuyện nơi này ta sẽ xử lý.
Đám người Lục Lân ngẩng đầu, nhìn Thái Thượng trưởng lão, cuối cùng không ai nói gì, quay người lui ra nơi xa. Uy vọng vị Thái Thượng trưởng lão này trong gia tộc quá cao, ai cũng không dám ngỗ nghịch ý chí của hắn.
Toàn bộ chúng nhân vây xem đều lui ra, Trưởng Lão Đường chỉ còn lại Lục Ly và một đám trưởng lão, ngoài ra còn có Khâu Văn Trạch Vũ Hóa Thần.
Thái Thượng trưởng lão đảo mắt nhìn về phía Khâu Văn Trạch nói:
- Thiên Minh, đưa Khâu Văn Trạch về Thiên Thần Phủ, thuận tiện nói cho Khâu Vạn Thành, giả trừ hôn ước giữa Phi Tuyết và Khâu Văn Trạch, để hắn quản giáo con trai cho tốt.
- A?
Đám người Lục Phong Hỏa kinh hãi, đang định lên tiếng, Thái Thượng trưởng lão lại bá đạo vung tay nói:
- Việc này cứ quyết định vậy đi, ý ta đã quyết.
Tứ trưởng lão Lục Thiên Minh khẽ gật đầu, vội vàng mang theo Khâu Văn Trạch đằng không mà lên, bay ra bên ngoài Thần Khải Sơn, rất nhanh liền tan biến khỏi tầm mắt mọi người.
Thái Thượng trưởng lão nhìn sang Lục Phong Hỏa và Lục Liên Thiên, suy nghĩ một lát rồi nói:
- Phong Hỏa, Liên Thiên, các ngươi phải nhớ kỹ một điểm, vô luận thế nào cũng đừng làm rét lạnh tâm can con em Lục gia. Lục gia có thể đứng ngạo nghễ ở Trung Châu trăm vạn năm, dựa vào không phải là Kim Cương huyết mạch, mà là sự đoàn kết và ngưng tụ của con em Lục gia chúng ta, việc này dừng lại ở đây, Lục Ly ta sẽ trách phạt sau.
Hưu!
Nói xong Thái Thượng trưởng lão giơ tay bắt lấy Lục Ly, thân hình lóe lên, tan biến khỏi Trưởng Lão Đường, mấy tên Trưởng lão liếc nhau, thần sắc ai nấy đều vô cùng phức tạp.
- Là ta già rồi nên hồ đồ.
Bát trưởng lão khe khẽ thở dài, lúc này hắn đã triệt để hồi thần lại. Vừa rồi hắn bị tức điên lên, chứ nếu tỉnh táo khống chế cục diện ngay từ đầu, sự tình đã không náo lớn thế này.
Đối với cách xử lý của Thái Thượng trưởng lão, Bát trưởng lão ngược lại rất hiểu. Không nói cái gì, chỉ nói Lục Ly có thể bằng cảnh giới Hồn Đàm Cảnh hai lần thiếu chút đánh giết Quân Hầu Cảnh Khâu Văn Trạch, chừng đó đã đáng để Thái Thượng trưởng lão tha thứ hết thảy sai lầm của hắn.
Lục Nhân Hoàng là kỳ tài ngút trời, con của hắn lại càng thêm biến thái, mặc dù Khâu Văn Trạch là tên phế vật, nhưng cũng là Quân Hầu Cảnh hàng thật giá thật. Thế mà hai lần kém chút bị Lục Ly giết chết, tư chất biến thái của Lục Ly đã là điều không cần hoài nghi.
Đối tại một gia tộc mà nói, con em thiên tài quan trọng hơn hết thảy. Không hiểu quy củ có thể từ từ dạy dỗ, tuổi trẻ khinh cuồng cũng có thể hiểu được, nhưng riêng thiên tư biến thái lại không phải người nào cũng có.
….
Lục Ly được Thái Thượng trưởng lão bắt lấy, cảm giác trước mắt hoa lên, sau đó cả người liền đã xuất hiện trước cửa chính một toà thành bảo trên nước.
Thái Thượng trưởng lão vung tay, cửa lớn vô thanh vô tức mở ra, hắn cứ thế dẫn Lục Ly đi vào.
Bên trong không xa hoa như tưởng tượng, ngược lại rất đơn sơ, tiến vào chỉ thấy một đại điện rộng lớn, nơi đó bày biện mấy chiếc bàn vuông, trên một chiếc bàn trong đó còn có một ấm trà nóng hổi.

Tiến vào rồi, Thái Thượng trưởng lão thả Lục Ly xuống, đi thẳng tới sau bàn vuông, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, tự rót cho mình một chén trà, sau đó nhìn Lục Ly nói:
- Trước xử lý vết thương đi, ngươi đúng là giống hệt phụ thân, tính tình nóng như lửa …
Lục Ly trầm mặc lấy ra một chiếc khăn lông lau đi huyết dịch trên người, giải trừ huyết trảo thần kỹ, đổi một thân trường bào sạch sẽ, nuốt một viên đan dược chữa thương, đồng thời giấu Tiểu Bạch ở trong tay áo.
Làm xong hết thảy, hắn đặt mông ngồi ở trước mặt Thái Thượng trưởng lão, bưng lên ấm trà tự rót cho mình một chén, súc súc miệng, thản nhiên uống, mắt đều không nhìn Thái Thượng trưởng lão lấy một lần.
- Ha ha!
Thấy phong thái đó của Lục Ly, Thái Thượng trưởng lão lại vui vẻ, hắn híp mắt nhìn Lục Ly nói:
- Làm sao? Giận ta? Tiểu tử, dù có là gia gia ngươi cũng phải gọi ta một tiếng Ngũ thúc, chẳng lẽ ngươi không hiểu tôn kính người già.
Lục Ly liếc Thái Thượng trưởng lão một cái, nói:
- Lão gia hỏa ngươi cũng không phải thứ tốt, sự tình không náo lớn ngươi liền không đi ra. Chuyện cô cô ta, chẳng lẽ ngươi không hề hay biết?
- Ha ha ha!
Thái Thượng trưởng lão chẳng những không giận mà còn cười, lắc đầu nói:
- Điều này thì ngươi trách oan ta rồi, chuyện vặt trong gia tộc ta đã rất nhiều năm không hỏi đến, còn về sự tình náo lớn? Dù ngươi có giết Khâu Văn Trạch, đối với ta mà nói thì đều là việc nhỏ, náo hay không náo cũng như nhau cả thôi.
 
Lục Ly nghĩ nghĩ thì thấy cũng hợp lý, thực lực lão gia hỏa này quá mạnh, dù Thiên Thần Phủ có bị diệt sạch, đối với hắn mà nói thì đều là việc nhỏ.
Nếu lão gia hỏa này đã đứng ra, còn trước mặt mọi người nói giải trừ hôn ước giữa Khâu Văn Trạch và Lục Phi Tuyết, lửa giận trong lòng Lục Ly đã tiêu đi ít nhiều. Hắn uống một ngụm trà, gật đầu nói:
- Được rồi, việc này cứ vậy bỏ qua. Thái Thượng trưởng lão, ta muốn hỏi ngươi, gia gia ta đến cùng ở đâu? Là sống hay chết?
Sắc mặt Thái Thượng trưởng lão thoáng trầm xuống, cúi đầu trầm ngâm một lát mới nói:
- Thực lực ngươi quá thấp, hiện tại chưa thể nói cho ngươi, chừng nào ngươi đạt tới Nhân Hoàng cảnh, tự nhiên sẽ có quyền biết. Chẳng qua có thể nói trước cho ngươi một điểm, gia gia ngươi còn sống.
- Vậy là được rồi …
Lục Ly thở ra một hơi dài, chỉ cần còn sống là được, sớm muộn rồi sẽ có một ngày gặp được.
Lục Ly không hỏi, Thái Thượng trưởng lão lại hỏi ngược lại:
- Tiểu tử, vì sao ngươi không thức tỉnh Kim Cương huyết mạch? Thú trảo này của ngươi là từ đâu ra? Sao ta cảm giác có chút giống huyết mạch thần kỹ? Còn nữa, tiếng rống kia của ngươi là thế nào? Tiểu thú này cấp bậc gì?
- Lão già này quan sát tinh tế thật.

Trong lòng Lục Ly âm thầm cảm khái, lại không định nói cho Thái Thượng trưởng lão thật tình. Mặc dù Bát trưởng lão nói Thái Thượng trưởng lão tuyệt đối trung thành với gia tộc, trung thành với gia gia. Nhưng vừa rồi cách hành xử của chính Bát trưởng lão đều khiến Lục Ly khó chịu, tự nhiên khó mà hoàn toàn tín nhiệm tên Thái Thượng trưởng lão này.
Hắn thuận miệng nói:
- Ta cũng không biết vì cái gì lại không thể thức tỉnh Kim Cương huyết mạch, đi Thần Miếu thức tỉnh đều thất bại. Còn thú trảo và tiếng rống kia, đó chỉ là bí thuật được đến trong một di tích cổ mà thôi, đối với lão nhân gia ngài mà nói thì chỉ là chút tài mọn, không đáng nhắc tới.
- Thế loại phân thân thần kỹ kia thì sao?
 Thái Thượng trưởng lão khẽ cười nói tiếp:
- Cũng là chút tài mọn? Sao ta cảm giác được bên trong có ẩn chứa áo nghĩa?
Cái này Lục Ly không có ý định giấu diếm, thẳng thắn nói:
- Trong này quả thực đúng là có một loại áo nghĩa, là Kính Tượng áo nghĩa, ta may mắn cảm ngộ được.
- May mắn?
Dù là Thái Thượng trưởng lão đều có chút nghẹn lời, Lục Ly không chịu nói, hắn cũng không muốn hỏi nhiều. Híp mắt nhìn Lục Ly một lúc, cảm khái nói:
- Tiểu tử ngươi cơ duyên nghịch thiên a, đáng tiếc không thức tỉnh Kim Cương huyết mạch a.
Dừng một lát, Thái Thượng trưởng lão lần nữa hỏi:
- Phụ thân ngươi ở đâu? Ngươi thật sự không biết?
Vừa rồi Lục Ly đã có chỗ giấu diếm, lúc này tự nhiên cũng sẽ không nói thật, hắn hỏi ngược lại:
- Nếu ta biết phụ thân ở đâu, làm sao còn một mình trở về? Phải biết trên đường ta chính là cửu tử nhất sinh, hơn nữa tỷ tỷ ta còn bị bắt tới Thanh Châu, ngươi cảm thấy nếu phụ thân ở bên người chúng ta, chị em chúng ta sẽ lăn lộn thảm vậy ư? Đến giờ ta cũng chỉ mới là Hồn Đàm Cảnh.
- Ai!
Thái Thượng trưởng lão khe khẽ thở dài, lắc đầu nói:
- Tính khí phụ thân ngươi không khác ngươi là mấy, cũng là một con trâu cứng đầu. Năm đó nếu hắn không rời nhà trốn đi. Gia gia ngươi cũng sẽ không xảy ra chuyện, Lục gia cũng sẽ không luân lạc tới tình trạng thế này …
- Xảy ra chuyện?
 Lục Ly nhướng mày, lập tức hỏi:
- Gia gia ta đã xảy ra chuyện gì?
- Đã bảo chưa thể nói cho ngươi!
Thái Thượng trưởng lão vung tay lên nói:
- Ngươi đi về trước đi, tập trung tu luyện, cần tài nguyên gì cứ nói với Tứ thúc, sau khi tu luyện đến Mệnh Luân Cảnh lại đến gặp ta. Đừng gây chuyện trong gia tộc, bằng không chính ta đều không giữ được ngươi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.