Chương trước
Chương sau
Lục Ly được mang về Nghênh Long Các, cùng với Minh Vũ Vũ Hóa Thần ở trong một gian lầu các, Mạc Diệp lại không ở cùng một chỗ mà được bố trí gian riêng khác.
Lục Ly bị Thái Thượng trưởng lão cường hành xâm nhập linh hồn, dù sau cùng bị Ngân Long trong Hồn Đàm đuổi ra, nhưng linh hồn vẫn bị thương tổn chút ít, giờ đang ngất đi.
Hắn ngủ say suốt hai ngày hai đêm mới tỉnh lại, sau khi tỉnh lại thỉnh thoảng còn cảm thấy có chút đau đầu. Hắn vừa tỉnh lại Bát trưởng lão liền tới, cho hắn uống một ít linh dược bồi bổ linh hồn, lúc này mới dễ chịu phần nào.
Bát trưởng lão tên thật là Lục Vẫn Sơn, tính ra thuộc lứa gia gia Lục Ly, hơn nữa tuổi tác còn lớn hơn cả gia gia Lục Ly, chẳng qua là xuất thân chi thứ. Trước mắt chức vị trong gia tộc là Đại tổng quản, tất cả chuyện nhỏ nhặt trong gia tộc đều thuộc quyền hắn quản, hiện tại đối ngoại với bên ngoài cũng là do Bát trưởng lão xử lý.
Lục Phong Hỏa và Lục Liên Thiên, còn có Tứ trưởng lão Lục Địa Tiên đều thuộc lứa phụ thân Lục Ly.
Sở dĩ ba người này có thể trở thành trưởng lão, thực lực cũng cường đại như thế là bởi bọn hắn đều là đệ tử trực hệ Lục gia, là đường huynh đệ với Lục Nhân Hoàng.
Mấy vị trưởng lão còn lại thì đều xuất thân chi thứ, niên kỷ có lớn có nhỏ, lớn nhất là Thất trưởng lão, nay đã hơn một ngàn tuổi.
Những tin tức này đều là Mạc Diệp giải thích cho Lục Ly khi hắn tới thăm. Lục Ly nghe xong lại liên tưởng đến những gì mình chứng kiến và suy đoán trước đó, cảm thấy tình huống Lục gia rất là phức tạp.
Nội bộ Lục gia tựa hồ có phân phe phái!
Nói cách khác nội bộ Lục gia không hề đoàn kết, thậm chí có khả năng từng xuất hiện qua nội chiến.
Liên tưởng đến xưa kia phụ thân hắn Lục Nhân Hoàng đi xa Bắc Mạc, mất tích hai mươi năm mà gia tộc không phái bất kỳ người nào tới Bắc Mạc tìm kiếm, Lục Ly không khỏi có chút bất an.
Trải qua bao nhiêu gian khổ, vượt qua ngàn núi vạn khe, Lục Ly rốt cục tìm về được tới Lục gia mà hắn ngày nhớ đêm mong.
Nhưng mà!
Sau khi trở lại Lục gia rồi, hắn không nhìn thấy được trường cảnh mà trong lòng mong đợi bất lâu, cũng không thấy được con em Lục gia nhiệt tình hữu hảo hoan nghênh hắn trở về, càng không có chuyện tộc nhân kích động ôm lấy hắn lệ nóng doanh tròng.
Ngược lại
Hắn bị nghi vấn thân phận, bị người Lục gia hoài nghi thẩm tra, thậm chí Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên ẩn ẩn còn nảy sinh sát cơ với hắn.
Mặc dù hắn quả thật không có thứ gì chứng minh thân phận, nhưng hắn biết khẩu quyết Chiến Thần Đồ Lục, bộ dạng hắn và Lục Nhân Hoàng còn tương tự như vậy, hơn nữa hắn cũng không tin tưởng thật sự có người dám cả gan giả mạo con em Lục gia.
Gia gia hắn bế quan?
Dù là đang bế quan, các trưởng lão gia tộc hẳng đều có quyền thông báo cho hắn chứ? Bằng không vạn nhất Thần Khải Thành bị phá thì sao? Chẳng lẽ khi đó đều không cách nào thông báo gia gia hắn, cứ thế trơ mắt nhìn xem con em Lục gia bị giết?
Hắn chính là cháu trai ruột của Vương trong Lục gia, còn là đứa cháu trai duy nhất.
Hơn nữa Lục Nhân Hoàng mất tích hai mươi năm, giờ hắn trở về, đại sự như thế chẳng phải nên lập tức thông báo gia gia hắn?
Còn có, hắn hôn mê tỉnh lại đã một ngày, ngoại trừ Bát trưởng lão tới một lần, Mạc Diệp tới một lần thì không còn trưởng lão nào đến thăm viếng nữa cả, cũng không thấy bất kỳ tộc nhân nào tới thăm.
Bát trưởng lão nói, Thái Thượng trưởng lão đã xác định thân phận con em Lục gia của hắn, vậy hắn chính là con trai Lục Nhân Hoàng, thế mà lại không được chào đón? Lục Nhân Hoàng thế chính là thiếu tộc trưởng Lục gia, là thiên tài biến thái nhất Trung Châu trong mười vạn năm qua a.
Hết thảy đều rất quỷ dị, có quá nhiều nghi điểm, thái độ trưởng lão Lục gia đối với hắn … tất cả đều khiến nội tâm Lục Ly vốn đang lửa nóng dần trở nên băng lãnh.

Thật ra hắn không có quá nhiều cảm tình đối với Lục gia, chẳng qua hắn một mực xác định một điểm, đó là nơi đây là nhà của hắn, là gốc rễ của hắn, rất nhiều người nơi này đều chảy chung dòng máu với hắn.
Lục Ly ngồi ở trên giường một đêm, suy nghĩ suốt một đêm, thẳng đến hừng đông mới ngủ thiếp đi.
Mặt trời lên cao, Bát trưởng lão lại tới, lần này có thêm một người, Tứ trưởng lão Lục Địa Tiên. Hai người đầu tiên là quan tâm hỏi dò thương thế Lục Ly, Lục Ly nói đã đỡ hơn phần nào, chẳng qua muốn triệt để khôi phục thì còn cần một đoạn thời gian.
Tán gẫu vài câu, Lục Địa Tiên mở miệng:
- Lục Ly, hiện tại gia tộc đã xác định ngươi là con em Lục gia, chẳng qua một vài trưởng lão vẫn chưa thể dám chắc ngươi chính là con trai Nhân Hoàng, dù sao ngươi không có bất kỳ thứ gì có thể chứng minh thân phận. Bởi thế chúng ta tới hỏi thăm vài điều, ngươi có biết tung tích phụ thân ngươi không? Nếu như biết, chúng ta lập tức phái người đi tìm. Chỉ cần phụ thân ngươi trở về, hết thảy đều không thành vấn đề.
Đối với chuyện này, đêm qua Lục Ly đã nghĩ rất nhiều, bởi thế hắn gần như không có chút cân nhắc nào, trực tiếp lắc đầu nói:
- Trước đó ta đã nói rồi, lúc ta sinh ra phụ mẫu đều mất tích, thậm chí ta chưa từng gặp qua phụ thân, cũng không có bất cứ tin tức nào về hắn. Nếu các ngươi mang về tỷ tỷ ta, ta nghĩ nàng hẳn biết được rất nhiều, trên người nàng cũng có lệnh bài của phụ thân.
- Tỷ tỷ ngươi?
Lục Địa Tiên nhíu mày hỏi:
- Trước ngươi nói tỷ tỷ ngươi ở Thanh Châu? Là tỷ tỷ ruột của ngươi?
- Đúng!
Lục Ly gật đầu khẳng định nói:
- Là tỷ tỷ ruột của ta, cùng cha cùng mẹ. Nàng bị người Thần Nữ Cung Thanh Châu bắt đi, nàng là Hỏa Phượng Thiên Thai, người Thần Nữ Cung cường hành mang nàng đi.
- Hỏa Phượng Thiên Thai?
Lục Địa Tiên và Bát trưởng lão Lục Vẫn Sơn liếc nhau, trên mặt Lục Địa Tiên chớp qua một tia phẫn nộ, hừ lạnh nói:
- Thần Nữ cung thật to gan, cả con em Lục gia chúng ta cũng dám bắt đi? Vẫn Sơn thúc, hay là ta đích thân đi một chuyến, diệt Thần Nữ Cung?
- Không thể!
Bát trưởng lão Lục Vẫn Sơn lắc đầu nói:
- Gia tộc đã hạ lệnh phong thành, bất kỳ người nào đều không được ra ngoài, trừ phi được Thái Thượng trưởng lão cho phép, bằng không ngươi ra khỏi thành liền vi phạm tộc quy.
Bát trưởng lão nghĩ nghĩ rồi nói:
- Chẳng phải Mạc Diệp đang ở đây sao? Một Thần Nữ Cung cỏn con, chỉ cần Mạc Diệp truyền lời cho Lam Sư Phủ mang ít người đi là được. Cũng đừng náo ra động tĩnh quá lớn, đón tỷ tỷ Lục Ly về, chuyện sau đó để sau hẵng tính.
Ánh mắt Lục Ly sáng lên, Lam Sư Phủ là thế lực thất phẩm, ít nhất có được ba tên Nhân Hoàng, cộng thêm đám người Mạc Diệp, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng mang về Lục Linh.
Lại nói, đám người Mạc Diệp đại biểu cho Lục gia, trừ phi Thần Nữ Cung chán sống, bằng không làm sao dám không giao người?
Lập tức, Lục Ly kích động nói:
- Ta đi cùng bọn hắn được không, ta muốn đích thân đi đón tỷ tỷ trở về.

- Ngươi?
Bát trưởng lão nghĩ nghĩ rồi cau mày nói:
- Ngươi vẫn nên đừng đi thì hơn, thương thế ngươi còn chưa khỏi hẳn, lại hấp thu nhiều huyết nguyên như vậy, tốt nhất nên lập tức tranh thủ thời gian tu luyện, bằng không liền sẽ lãng phí. Thực lực ngươi thấp như vậy, đi cũng vô dụng, ngươi cũng không cách nào truyền tống liên tục được.
- Thôi được rồi.
Lục Ly nghĩ đến ngồi truyền tống trận liền đầu óc quay cuồng, mà lại hắn đi càng lâu, tổn thương trong linh hồn càng khó mà khôi phục.
- Huyết nguyên!
Hắn thậm chí đã quên chuyện này, thoáng ngừng một lát mới dò hỏi:
- Thứ này có lợi ích cho tu luyện? Sao ta không cảm giác được gì?
- Huyết nguyên tiềm phục mọi nơi mọi chỗ trong thân thể, lúc tu luyện ngươi sẽ có thể cảm giác được lợi ích. Không chỉ đối với tu luyện Huyền lực, mà còn đối với cả tu luyện linh hồn, nhục thân, hết thảy đều có lợi ích cực lớn.
Bát trưởng lão giải thích, sau đó bổ sung thêm:
- Lát nữa ta sẽ sai người đưa cho ngươi một bản bí pháp tu luyện linh hồn, mấy ngày nay ngươi trước cứ dưỡng thương tu luyện cho tốt, chờ hấp thu huyết nguyên và khôi phục thương thế xong rồi tính.
Lục Địa Tiên nói tiếp:
- Đúng vậy, Lục Ly, ngươi yên tâm đi, bọn ta sẽ lập tức cho người đi đón tỷ tỷ ngươi về. Con em Lục gia chúng ta sao người Thanh Châu dám không giao. Đúng rồi, tỷ tỷ ngươi tên là gì, có chân dung không?
Lục Ly vội vàng kể lại tình huống của Lục Linh một lần nữa, Lục Địa Tiên lại tìm tới một họa sĩ, để Lục Ly miêu tả, vẽ ra chân dung Lục Linh.
Lục Ly còn dặn Mạc Diệp giúp hắn đưa cho Hàn Vô Tâm hai trăm ức Huyền Tinh, đồng thời kể lại chuyện người Hàn gia giúp hắn và chuyện Tống gia đuổi giết….
Sau khi nghe xong, Lục Địa Tiên đi ra tìm Mạc Diệp an bài. Bát trưởng lão lưu lại dặn dò một phen, để Lục Ly an tâm tu luyện, những chuyện còn lại đều không cần quản, hắn sẽ xử lý.
Thấy Bát trưởng lão muốn đứng dậy rời đi, Lục Ly mím môi một cái hỏi:
- Bát trưởng lão, gia gia của ta thật đang bế quan?
Bát trưởng lão thoáng ngừng lại, quay người trầm giọng nói:
- Lục Ly, những sự tình này ngươi đừng hỏi nhiều, chờ mang về tỷ tỷ ngươi, tìm tới phụ thân ngươi rồi nói sau.
- Vậy ta có thể gặp tiểu cô không?
Lục Ly hỏi câu cuối cùng.
Hai hàng lông mày Bát trưởng lão rủ xuống, trầm ngâm một lát mới nói:
- Được, ta sẽ sai người đưa tin, trời sáng tiểu cô liền sẽ sang đây thăm ngươi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.