Chương trước
Chương sau
- Khai chiến!
Trong thành là một mảng ầm ĩ, loạn thành một đống, hai đội Quân Hầu cảnh khai chiến trong thành, tùy tiện ngộ thương một chút cũng sẽ có rất nhiều người tan xương nát thịt.
Vô số võ giả đều từ trong viện tử lao ra, trên mặt phẫn nộ không thôi, dám khai chiến trong thành? Đây là muốn liên luỵ tới vô số dân thường à.
- Người nào dám xằng bậy ở Lộc Thành?
Trong Hạp gia đại viện có bảy tám võ giả Bất Diệt cảnh cưỡi Mệnh Luân bay lên không, Hạp gia chỉ có một Quân Hầu cảnh, Hạp Nguyên đã tới Bạch Dương Thành, cho nên chỉ còn một đám Bất Diệt cảnh.
Hàn Vô Tâm nhìn thấy người của Hạp gia đến, lập tức gầm lên:
- Tống Phúc Tống Hà, các ngươi lớn mật lắm, không ngờ dám động thủ ở địa bàn của Lục gia? Các ngươi có biết người các ngươi đang truy sát là ai không? Đó là đệ tử trực hệ của Lục gia, Tống gia các ngươi xong rồi, chờ Lục gia diệt tộc các ngươi đi.
Hàn Vô Tâm nói rất có kỹ xảo, hắn nói như vậy cũng không thể ngăn cản bọn Tống Hà đuổi giết, nhưng lại đang nói với người toàn thành, đây là người của Tống gia. Bọn họ  gây sự ở địa bàn của Lục gia, hơn nữa... còn đang đuổi giết đệ tử trực hệ của Lục gia!
Lục Ly lần này bất kể sống hay chết, chỉ cần đám người Tống Hà dám tiếp tục động thủ, vậy đó chính là khiêu khích Lục gia, sau này khẳng định sẽ bị Lục gia trả thù.
Hàn gia và Tống gia đã xé rách da mặt, Hàn Vô Tâm tất nhiên không còn bất kỳ cố kỵ gì nữa, Tống gia diệt vong thì Hàn gia càng an toàn.
Mắt Tống Phúc và Tống Hà đều co rút lại, bọn họ sở dĩ lựa chọn động thủ ở đây, cũng là bởi vì bất đắc dĩ.
Động tác của đám người Hàn Vô Tâm quá nhanh, bọn họ căn bản không có thời gian bố trí, ngày đêm không ngừng truyền tống, hiện tại mới đuổi kịp.
Vốn ở trong mắt người của Tống gia, đây là một phủ thành, cho dù bọn họ làm bị thương một số người, giết một số người. Lam Sư Phủ và Bạch Dương Cung khẳng định cũng sẽ không nói gì. Nhiều nhất là bồi thường một chút, nói lời xin lỗi là được, dù sao đây chỉ là phủ thành, ảnh hưởng không phải quá ác liệt.
Hiện tại Hàn Vô Tâm nói bọn họ đuổi giết đệ tử trực hệ của Lục gia? Vậy tội danh sẽ rất lớn, người toàn thành đều nghe thấy, chẳng lẽ bọn họ phải đồ thành? Giết người diệt khẩu?
Đồ sát dân thường chính là tội lớn, không cần Lục gia động thủ, bên Khiếu Thiên Cung cũng sẽ diệt bọn họ. Nếu không đồ thành, vậy tin tức truyền ra, Tống gia sẽ tọa thực chuyện đuổi giết Lục gia đệ tử, không cần Lục gia động thủ, thế lực thất phẩm Lam Sư Phủ bên này tùy tiện phái mấy người cũng có thể diệt Tống gia.
Tống Hà cũng không phải ngu ngốc, hắn căn bản không tin Lục Ly là Lục gia đệ tử, họ Lục thì đều là Lục gia đệ tử à? Vậy họ Khương có phải cũng đều là người của Linh Lung Các Khương gia không?
Hắn cười ha hả giễu cợt:
- Hàn Vô Tâm, đây là ân oán của hai nhà Hàn Tống chúng ta, đừng kéo Lục gia đệ tử gì đó vào. Lục gia phong thành mười năm, Lục gia đệ tử trước giờ không ra ngoài, ngươi đang lừa trẻ con à? Người của Lộc Thành đừng hoảng hốt, việc này chúng ta chỉ nhằm vào người của Hàn gia, sau này tất sẽ cho Bạch Dương Cung một câu trả lời.

- Hừ!
Hàn Vô Tâm vừa dẫn người bay tới, cản giữa người Tống gia và Lục Ly, vừa cười lạnh nói:
- Lộc Thành thành chủ Hạp Nguyên lúc này đã tới Bạch Dương Thành mời Bạch Dương Cung Chủ tới đây, là để bái kiến Lục gia đệ tử, Lục Ly! Người toàn thành các ngươi làm chứng, Tống gia Tống Phúc và Tống Hà dẫn người muốn đuổi giết Lục Ly, đệ tử trực hệ của Lục gia, lát nữa Lục gia phái người tới, các ngươi hỗ trợ làm chứng. Tống Hà, ta khuyên các ngươi quay đầu là bờ, Bạch Dương Cung Chủ sắp tới rồi.
- Toàn là nói lung tung!
Quân Hầu cảnh đỉnh phong Tống Phúc của Tống gia quát lạnh:
- Đừng lắm lời với chúng, bọn chúng đang kéo dài thời gian đó, động thủ.
Người của Tống gia căn bản không tin Lục Ly là Lục gia đệ tử,  nếu là Lục gia đệ tử thì đã sớm nói ra thân phận, ai dám động tới hắn? Còn cần người của Hàn gia hộ vệ tới đây à?
Lập tức trên cổ Tống Phúc sáng lên ấn ký màu tím, đồng thời phóng ra Bản Mệnh Châu xông tới Hàn Vô Khánh. Hàn Vô Khánh không chịu yếu thế, hai người đều rất ăn ý bay lên trời cao, không ai dám đồ sát dân thường, nếu không sẽ bị vương tộc diệt tộc.
Không thể đồ sát dân thường, đây là thiết luật mà Thập nhị vương tộc liên thủ định ra. Ai dám xằng bậy, sẽ bị Thập nhị vương tộc liên thủ diệt sát.
Tống gia chỉ có một Quân Hầu cảnh đỉnh phong, ba Quân Hầu cảnh hậu kỳ, bốn người còn lại đều là Quân Hầu cảnh trung kỳ.
Chiến lực này là đủ rồi, bên Lục Ly chỉ có một Quân Hầu cảnh đỉnh phong Hàn Vô Khánh, một người khác là Quân Hầu cảnh hậu kỳ, Hàn Vô Tâm và Minh Vũ đều là Quân Hầu cảnh tiền kỳ, Vũ Hóa Thần chỉ là Quân Hầu cảnh trung kỳ.
Đừng nói tám đấu năm, cho dù năm đấu năm thì Tống gia cũng với thắng. Dù sao người của Tống gia cơ bản đều có huyết mạch thất phẩm, còn ít nhất cũng là Quân Hầu cảnh trung kỳ.
Hàn Vô Tâm và một võ giả Hàn gia cũng không dám động thủ ở trong thành, điên cuồng lao về phía Lục Ly, chuẩn bị khai chiến ở ngoài thành, liều chết ngăn cản đám người Tống Hà đuổi giết Lục Ly.
Tuy Truyền tống trận bị hủy, nhưng nếu người của Bạch Dương Cung muốn tới đây kỳ thật cũng rất nhanh.
Bọn họ sẽ truyền tống tới thành trì phụ cận, sau đó ngay lập tức chạy tới, tính toán thời gian thì ít nhất cũng chỉ nửa canh giờ, chỉ cần Lục Ly trong nửa canh giờ không chết, bọn họ sẽ thắng.
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ dẫn theo Lục Ly chạy ra khỏi thành, đám người Tống Hà lại không hề lo lắng, tốc độ của hai người Vũ Hóa Thần quá chậm, bọn họ có thể thoải mái đuổi kịp.
- Tống Nguyên, vừa ra khỏi thành các ngươi cầm chân Hàn Vô Tâm, Tống Kiều, ngươi theo ta đi truy sát tiểu tạp toái đó!
Tống Hà thấp giọng dặn dò hai người bên cạnh, hắn là Quân Hầu cảnh hậu kỳ, mang theo một Quân Hầu cảnh hậu kỳ, hai người kích sát bọn Vũ Hóa Thần và Minh Vũ thì chẳng khác gì chơi đùa.
Một Quân Hầu cảnh hậu kỳ gật đầu, sau khi ra khỏi thành hắn vung tay lên, bốn Quân Hầu cảnh lập tức phân tán ra, ấn ký trên cổ trên cổ sáng lên, tiếp theo trong cơ thể không ngờ bắn ra vô số dây leo màu tím.

Những người còn lại cũng như vậy, huyết mạch ấn ký sáng lên, dây leo đầy trời bắn ra, lập tức bao phủ không gian xung quanh, bện thành một tấm lưới, bao vây hai người Hàn Vô Tâm ở trong đó.
Tống gia không định triệt để trở mặt với Hàn gia, chỉ muốn có được Tiểu Bạch và Long Đế Quan. Cho nên bọn họ lần này không định giết người, ít nhất thì cũng không thể giết Hàn Vô Tâm, nếu không Hàn gia tộc trưởng sẽ nổi điên...
Tống gia kết luận Tiểu Bạch là cấp bậc Thú Hoàng, một con linh thú Thú Hoàng bình thường sẽ không đủ để khiến một gia tộc điên cuồng như vậy.
Tống gia thì lại khác!
Bởi vì một Nhân Hoàng của Tống gia thọ nguyên sắp hết, gia tộc trong thời gian ngắn lại không thể xuất hiện một Nhân Hoàng, Tống gia lại đắc tội với một cừu gia cường đại. Cho nên, Tống gia rất cần có cường giả tọa trấn, có một con Thú Hoàng tọa trấn gia tộc, có thể đảm bảo cho Tống gia mấy ngàn năm bình an, đủ để Tống gia quật khởi.
Cho nên Tống gia hạ quyết tâm nhất định phải có được Tiểu Bạch, không tiếc tiêu phí vô số huyền tinh truyền tống đuổi giết, cũng không tiếc đắc tội với Hàn gia.
Dây leo màu tím đầy trời bay múa, đan vào nhau, che kín cả thiên không thành đông. Đây là huyết mạch thất phẩm Mộc Chi Nguyên của Tống gia, ở đông bắc bộ Trung Châu cũng có tiếng là khó chơi.
- Phá!
Trong lưới lớn truyền đến một tiếng gầm giận dữ, Hàn Vô Tâm tay cầm một thanh nhuyễn kiếm kim quang lấp lánh, không ngờ từ trong dây leo giống như mạng nhện bay ra.
Hắn vận dụng áo nghĩa của hắn, Kim Chi Áo Nghĩa tứ phẩm, kim kiếm trong tay còn là huyền khí Thánh cấp, có thể phá được dây leo kiên cố này cũng không phải là may mắn.
Hắn nhìn thấy Tống Hà và một Tống gia trưởng lão Tống Kiều điên cuồng lao về phía Lục Ly, nhuyễn kiếm trong tay lập tức vung lên, bắn ra mấy đạo kiếm quang màu vàng, bức lui hai Tống gia trưởng lão đang tới gần, hắn khống chế Bản Mệnh Châu đuổi theo đám người Tống Hà.
- Hàn Vô Tâm, ngươi không đi được đâu, xem thiên la địa võng của ta!
Tống Nguyên cười lạnh một tiếng, một tay hắn đột nhiên vỗ một chưởng lên không trung, một hư ảnh bàn tay cực lớn đột nhiên xuất hiện, đột nhiên đánh vào khoảng không, dường như muốn đánh vỡ cả phiến thương khung này.
Một giây tiếp theo!
Thương khung dường như thực sự bị đánh vỡ, không gian trên đỉnh đầu Hàn Vô Tâm chấn động kịch liệt, không gian nơi này củng cố như vậy, không ngờ lại xuất hiện từng khe nứt.
Càng khiến người ta bất khả tư nghị là trong khe nứt có vô số dây leo màu tím bắn ra, lập tức cuốn lấy Hàn Vô Tâm, từng vòng từng vòng. Không trung trăm mét lấy Hàn Vô Tâm làm trung tâm đều là dây leo, Hàn Vô Tâm lại bị nhốt ở bên trong.
 
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.