Lục Ly mua một thú trảo của dị thú thượng cổ, sau đó nhỏ một giọt máu, thú trảo của dị thú đó không ngờ lại bốc khói. Bị máu của Lục Ly ăn mòn, biến mất từng chút một, cuối cùng bị ăn mòn toàn bộ, tay của Lục Ly thì biến dị, biến thành một thú trảo...
Tay một người lại biến thành thú trảo à?
Đây là chuyện quỷ dị cỡ nào? Cộng thêm ngân quang trong mắt Lục Ly và khí tức trên người hắn, lúc này Minh Vũ cảm thấy Lục Ly đã biến dị.
Biến dị không phải là chuyện tốt!
Một người có thể tu luyện các loại huyền kỹ, áo nghĩa, có thể có thần thông của dị thú. Nhưng người chính là người, thân thể không thể dị biến, nếu không thì sẽ biến thành quái vật, không còn là nhân loại thuần túy.
Minh Vũ từng nghe nói, có chủng tộc đặc thù gọi là thú nhân, thân thể có rất nhiều chỗ có đặc trưng của thú. Loại thú nhân này rất không được Nhân tộc thừa nhận, nếu cánh tay của Lục Ly sau này cứ biến thành như vậy, e là trở lại Lục gia cũng không thể nhận tổ quy tông? Dù sao Lục gia chính là một trong các vương tộc, có một đệ tử thú nhân? Lục gia sẽ mất mặt.
Minh Vũ nhíu mày, thầm trách cứ Lục Ly lỗ mãng.
Lục Ly nhắm mắt lại, vẫn đang thở dốc từng hơi, dường như không biết nửa cánh tay của mình đã biến dị, biến thành thú trảo, e là ngay cả đũa cũng không cầm nổi.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, sau nửa canh giờ Lục Ly cuối cùng cũng khôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-long-de/447069/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.