Chương trước
Chương sau
Phía trước đích xác có rất nhiều Thiên Quỷ Thử, có tới mấy chục con. Người cũng không ít, có hơn ba mươi, trong đó có mấy người còn là hộ vệ Bất Diệt cảnh của Linh Lung Các.
Lúc này có mấy người bị Thiên Quỷ Thử cắn mấy cái đã trúng độc hóa điên, đang giương nanh múa vuốt công kích người một nhà.
Sau khi trúng độc biến thành thử nhân, chiến lực của những người này vẫn còn, tuy không thể vận dụng huyền lực, nhưng nhục thân và tốc độ của bản thân cũng không kém.
Sau khi Lục Ly và Minh Vũ đến hiện trường, nhìn thấy đám người đó đang sợ hãi lao về bên này. Phía trước có ba lão giả phân biệt mang theo hai công tử và một tiểu thư tuổi tác không lớn, đang ra sức bỏ chạy, mắt đầy vẻ hoảng sợ.
Người ohía trước sau khi nhìn thấy Lục Ly và Minh Vũ, tiểu thư và hai công tửe lập tức mừng rỡ, một công tử hét lớn:
- Cứu chúng ta với, cứu chúng ta với, chúng ta không muốn chết.
Trên mặt tiểu thư đó toàn là nước mắt, đáng thương hề hề nhìn Lục Ly và Minh Vũ. Một lão giả Bất Diệt cảnh giống như nhìn thấy cọng cỏ cứu mạng, hô to:
- Vị đại nhân và công tử này, chúng ta là người của Thần Hỏa Vực Hàn gia, ba vị này là tiểu thư và công tử của gia tộc ta, xin các ngươi cứu chúng ta, Hàn gia tất có hậu báo.
Lục Ly và Minh Vũ căn bản không biết Thần Hỏa Vực là ở đâu, hai người cũng không mong hậu báo gì cả, Lục Ly gật đầu nói:
- Tiếp tục tiến về phía trước, chúng ta sẽ giúp các ngươi ngăn chặn Thiên Quỷ Thử.
- Cám ơn công tử!
Đám người lập tức mừng rỡ, mặc dù bọn họ có mười mấy Bất Diệt cảnh, nhưng chỉ có hai người là Bất Diệt cảnh đỉnh phong, làm sao có thể chống đỡ được nhiều Thiên Quỷ Thử như vậy?
Minh Vũ lao đi, nhìn thấy phía sau có một đống chuột to đang xông tới, lập tức phóng ra thế, Thiên Quỷ Thử đang cuồng bạo xông tới mới ngừng lại một chút.
Thử nhân trúng độc ở phía sau xông lên, có hai người còn là Bất Diệt cảnh, có điều không thể vận dụng huyền lực, thực lực giảm mạnh.
Minh Vũ và Lục Ly phối hợp rất ăn ý, thân thể Lục Ly nhoáng lên một cái, một trăm phân thân xuất hiện. Hơn nữa hắn còn chuyển động ở gần đó, khiến xuất hiện nhiều quỷ ảnh hơn.
Minh Vũ xuất thủ, trường kiếm sau lưng đã ra khỏi vỏ, từng đạo thất luyện đánh ra, chặt ngang người toàn bộ thử nhân đó. Hắn thỉnh thoảng lại phóng thích thế, trấn áp một chút Thiên Quỷ Thử, thủy chung khiến chúng không thể tới gần hai người.
Phân thân của Lục Ly còn chưa biến mất, Thiên Quỷ Thử chỉ có thể không ngừng công kích phân thân, Lục Ly lại không ngừng phóng thích phân thân, khiến Thiên Quỷ Thử cứ mãi lòng vòng ở xung quanh, không thể truy kích người đang đào tẩu phía trước.
- Đi thôi.
Thử nhân đã bị kích sát toàn bộ, đám người đó chắc cũng đã đi được vài dặm, Lục Ly và Minh Vũ để lại phân thân khắp nơi rồi lui về phía sau.

Hai người rất nhanh liền đuổi kịp bộ đội phía trước, khiến hai người có chút không biết phải nói gì là. . . Bọn họ lại gặp phải Thiên Quỷ Thử, tuy chỉ có bốn con, nhưng bọn họ lại vẫn rất khó ứng phó.
Nhìn thấy Lục Ly và Minh Vũ bay tới, mọi người lập tức mừng rỡ, Minh Vũ nghĩ nghĩ một chút rồi lại gần, dùng thế trấn áp bốn con Thiên Quỷ Thử đó.
Lão giả Bất Diệt cảnh đỉnh phong vừa rồi nói chuyện xác định Thiên Quỷ Thử không thể công kích, vội vàng nhìn Lục Ly nói:
- Vị công tử này, có thẻ dẫn công tử và tiểu thư nhà ta rời khỏi không? Chúng ta chết cũng không sao, ba vị tiểu thư công tử còn trẻ, là hy vọng của gia tộc, đi theo chúng ta thì sớm muộn gì cũng sẽ chết.
Yêu cầu này thì Lục Ly không thể đáp ứng, mang theo ba gánh nặng như vậy, nếu bọn họ gặp phải quá nhiều Thiên Quỷ Thử thì cũng xong đời. Hắn lại càng không thể đi cùng nhóm người này, như vậy chỉ tổ liên lụy tới hai người.
Lục Ly trầm ngâm một lát nói:
- Xin lỗi, chúng ta không mang theo ba người được, vô năng vô lực.
Lời nói của Lục Ly khiến sắc mặt của tiểu thư và hai công tử lập tức trở nên ảm đạm. Lão giả Bất Diệt cảnh đỉnh phong từ trong những lời này lại nghe thấy một tia hy vọng, hắn nhìn thiếu nữ gầy yếu ở bên cạnh, nói với Lục Ly:
- Vậy có thể xin công tử mang tiểu thư nhà ta rời khỏi được không? Hàn gia khắc ghi ơn lớn của công tử.
Tiểu thư đó nhìn thì chỉ khoảng mười ba mười bốn tuổi, dung mạo rất đẹp, có điều lúc này đang quá kinh sợ, nhìn thì có chút nhếch nhác.
Lục Ly trở nên do dự, thiếu nữ này chỉ có Hồn Đàm cảnh hậu kỳ, đối với hai người mà nói thì hoàn toàn là gánh nặng. Hiện tại Vũ Hóa Thần và Tiểu Bạch chưa về, ở phụ cận cũng không tìm được nơi ẩn thân tốt, hai người không dám dừng lại một chỗ, chỉ có thể một đường chạy trốn, vạn nhất bị liên luỵ thì sao?
Có điều hắn nhìn tiểu thư kia một chút, nhìn thấy ánh mắt chờ đợi của nàng ta, lại nhìn Minh Vũ, cuối cùng vẫn không nỡ, đành gật đầu.
Khiến Lục Ly có chút ngạc nhiên là Lục Ly đồng ý mang theo tiểu thư này, hai công tử mười bốn mười lăm tuổi kia lại không hề cảm thấy bất mãn, xem ra tiểu thư này ở Hàn gia chắc có thân phận rất tôn quý.
Lão giả Bất Diệt cảnh đỉnh phong lập tức mừng rỡ, vội vàng dắt tiểu thư kia tới, khom người vái một cái, sau đó hỏi:
- Đa tạ công tử, công tử có thể nói danh hào cho chúng ta biết không, ngày sau Hàn gia cũng tiện báo đáp.
- Ta tên là Lục Ly.
Lục Ly thản nhiên nói một câu, sau đó nghĩ nghĩ một chút rồi lại nói:
- Ta mang theo tiểu muội muội này cũng không sao, nhưng nếu có tình huống nguy cấp ta không bảo vệ được nàng ta, vậy Hàn gia các ngươi cũng không thể trách ta.
- Đó là tất nhiên.

Lão giả Bất Diệt cảnh đỉnh phong gật đầu, sau đó nói với thiếu nữ:
- Tiểu thư, mau cám ơn Lục công tử đi.
Trong lòng lão giả này hiểu rất rõ, tiểu thư nhà mình đi theo Lục Ly, vẫn an toàn hơn đi theo bọn họ rất nhiều. Bọn họ đã kiến thức thế của Minh Vũ, cho dù gặp phải Thiên Quỷ Thử quy mô lớn cũng có thể trấn áp, có thể thoải mái kiên trì một đoạn thời gian.
Tiểu thiếu nữ cúi người hành lễ, vẻ mặt cảm kích nhìn Lục Ly nói:
- Hàn Nguyệt tạ ơn Lục công tử, tạ ơn vị đại nhân này.
- Các ngươi đi trước đi, ta giúp các ngươi trấn áp.
Minh Vũ xua tay, võ giả Bất Diệt cảnh đỉnh phong cắn răng mang theo đám người chạy đi. Lục Ly giở lại trò cũ, huyễn hóa ra một trăm phân thân, quấy nhiễu phán đoán của Thiên Quỷ Thử, sau đó Minh Vũ một tay dắt Lục Ly, một tay dắt Hàn Nguyệt chạy đi.
Hàn Nguyệt tiểu thư này trên đường đi đã quá sợ hãi, đi cùng với hai nam tử xa lạ trong lòng của có chút khẩn trương, hai nam tử này còn đeo mặt nạ dữ tợn. Tuổi tác của nàng ta không lớn, chưa trải đời nhiều, tất nhiên là sợ hãi.
Lục Ly nhìn Hàn Nguyệt, đột nhiên tháo mặt nạ ra, cười nói với nàng ta:
- Tiểu muội muội, đừng sợ, chúng ta không phải người xấu, chúng ta sẽ bảo vệ ngươi.
Hàn Nguyệt nhìn khuôn mặt tươi cười và ôn hòa đó của Lục Ly, bỗng dưng cảm thấy an lòng hơn rất nhiều, nàng ta gật đầu. Minh Vũ thì lạnh lùng mang theo hai người tiếp tục tiến về phía trước, trên đường rất nhanh lại gặp Thiên Quỷ Thử, trên đồng hoang này Thiên Quỷ Thử quá nhiều, khắp nơi đều có, bất kỳ chỗ nào cũng không an toàn.
Dẫn theo thêm một người, đối với Lục Ly và Minh Vũ  kỳ thật cũng không có ảnh hưởng lớn, hai người lại phối hợp mê hoặc Thiên Quỷ Thử, sau đó thì lặng lẽ rút đi.
- Gừ gừ.
Sau một tiếng đồng hồ, đám người Lục Ly gặp mười mấy thử nhân, trong đó có bảy tám người không ngờ là hộ vệ Bất Diệt cảnh của Linh Lung Các. Phụ cận còn có mấy chục hài cốt, huyết nhục toàn bộ đều bị cắt xé.
Minh Vũ xuất thủ một cách vô tình, trảm sát tất cả thử nhân, hắn và Lục Ly nhìn nhau, trong lòng hai người đều trầm xuống, nhìn tình huống thì lần này người có thể sống sót sẽ không quá nhiều.
Vù.
Sau ba canh giờ, phía sau truyền đến một tiếng xé gió, còn có tiếng kêu của một con tiểu thú. Trong lòng Lục Ly và Minh Vũ thở phào như trút được gánh nặng, Tiểu Bạch đã, trở lại hai người xem như đã triệt để được an toàn rồi.
 
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.