Chương trước
Chương sau
Lục Ly chải chuốt lại tin tức xuất hiện trong đầu một lần, trong lòng có chút nghi hoặc,  tin tức này rất ít, chỉ có biện pháp khống chế Long Đế Quan, còn lại thì không còn gì hết.
Yêu ma này từng nói, hắn biết biện pháp mở Tà Vu Điện, còn lai lịch của yêu ma, vì sao lại ở trong Long Đế Quan, tất cả đều không có tin tức gì.
Nếu linh hồn của yêu ma bị luyện hóa toàn bộ, Ngân Long Ấn Ký chắc sẽ có thể truyền toàn bộ tin tức trong ký ức của yêu ma cho hắn chứ?
Yêu ma này rất cường đại!
Loại bộ pháp thần kỳ cùng với năng lực tăng cường huyền kỹ Di Hình Ảo Ảnh, những cái này đều là thần hồ kỳ kỹ. Lục Ly rất muốn có được những ký ức này, sau đó nghĩ biện pháp cảm ngộ những thần kỹ đó.
Đợi một lát, tâm niệm của Lục Ly vẫn đắm chìm trên Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm, lại không còn tin tức gì truyền đến. Hắn chỉ có thể tiếp tục cảm ngộ tin tức khống chế Long Đế Quan, trước tiên cứu Tiểu Bạch ra, sau đó khống chế Long Đế Quan rời khỏi Tà Vu Sơn rồi tính tiếp.
- Ơ?
Sau nửa canh giờ, Lục Ly lại cảm thấy ngạc nhiên nghi ngờ, hắn phát hiện phương pháp khống chế Long Đế Quan trong những tin tức này không được đầy đủ. Bên trong có tin tức khống chế Long Đế Quan phi hành, cách mở cấm chế của vòng bảo hộ bên ngoài, phương pháp ẩn thân, lại không có biện pháp mở nắp cổ quan này!
Nói một cách khác, Lục Ly hiện tại có thể khống chế Long Đế Quan phóng thích vòng bảo hộ màu xanh, có thể khống chế Long Đế Quan phi hành, ẩn thân, lại không mở được Long Đế Quan.
Điều này khiến trong đầu Lục Ly có một loại nghi hoặc rất lớn, có phải là Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm cố ý? Hoặc là nó biết trong cổ quan có nguy hiểm, cho nên không truyền cho Lục Ly biện pháp mở cổ quan? Hay là yêu ma kia  trước khi chết đã hủy diệt đoạn ký ức này rồi? Không muốn để mình có được chí bảo trong cổ quan?
Nghĩ ngợi lung tung một hồi, Lục Ly vẫn nghĩ không thông, hắn đứng dậy đi đến Long Đế Quan, trong tay nguyên lực lấp lánh, chậm rãi rót vào Long Đế Quan.
Tâm niệm của hắn theo huyền lực chìm vào đồ văn và phù văn trên cổ quan, đồng thời khống chế đồ văn và phù văn vận chuyển.
Vù!
Rất nhanh, phù văn và đồ văn bên trên Long Đế Quan bắt đầu sáng lên, hắc đằng đang trói Tiểu Bạch tự động rút vào trong cổ quan, cuối cùng thì biến mất.
Vù!
Tiểu Bạch bay tới, nhào vào trong lòng Lục Ly, lè lưỡi ra liếm Lục Ly mấy cái, không ngừng hưng phấn kêu to.
- Tiểu Bạch, chúng ta rời khỏi nơi này đã!
Lục Ly vỗ vỗ đầu Tiểu Bạch, sau đó bay lên Long Đế Quan, một tay đặt lên Long Đế Quan, nhắm mắt lại tiếp tục khống chế phù văn trên Long Đế Quan.
Vù!
Trên Long Đế Quan lóe lên thanh quang, tiếp theo một vòng bảo hộ bán trong suốt màu xanh xuất hiện, vòng bảo hộ này có thể ẩn thân, nhìn từ bên ngoài thì Long Đế Quan đã biến mất.
- Đi!
Lục Ly rót vào một chút huyền lực, khống chế mấy phù văn khác chớp động. Long Đế Quan bay lên trời, tiến thẳng vào trong sương mù tím đen ở bên ngoài.
Sương mù tím đen là vu độc, vô cùng khủng bố, trong sương mù có vu trùng nhiều vô tận. Cũng may có vòng bảo hộ của Long Đế Quan ngăn cách, vu độc và vu trùng đều không vào được.

Tốc độ khống chế Long Đế Quan của Lục Ly thật sự rất chậm, không phải Long Đế Quan bay chậm, mà là Lục Ly cố ý làm vậy. Loại địa phương này thường thường sẽ có cấm chế, nếu không lão yêu ma khi tiến vào cũng sẽ không vòng trái quẹo phải.
Hắn cực lực nhớ lại lộ tuyến của yêu ma khi bay vào, may mà đoạn thời gian đó yêu ma không khống chế linh hồn của hắn, hắn vẫn có chút ký ức về lộ tuyến lúc vào.
Bay vào chỉ khoảng nửa nén hương, bay ra lại mất cả ba nén hương, hơn nữa phía trước vẫn là sương mù tím đen cuồn cuộn, Lục Ly vẫn chưa ra được ngoài.
Vù vù.
Lúc này, Lục Ly đột nhiên khống chế Long Đế Quan ngừng lại. Bởi vì hắn ở dưới mặt đất nghe thấy những tiếng thở ồ ồ, trong thanh âm có sự thống khổ vô tận,  khủng bố như lệ quỷ đang gầm khẽ.
- Là. . . Minh Vũ?
Lục Ly nghe một lúc, con ngươi đột nhiên co rút lại,  thanh âm này có chút quen thuộc với hắn, hình như chính là  thanh âm của Minh Vũ?
Hắn nghĩ nghĩ một chút, không mạo muội hành động, chỉ nhìn về phía Tiểu Bạch, hỏi:
- Tiểu Bạch, trong sương mù này có độc, còn có rất nhiều có rất nhiều trùng tử, phía dưới chắc có cấm chế, ngươi có thể đi xuống không?
Tiểu Bạch trời sinh có thể áp chế rất nhiều huyền thú, cấm chế đối với nó dường như cũng không có hiệu quả, cho nên Lục Ly mới hỏi hỏi trước. Tiểu Bạch nhìn xuống dưới với vẻ khinh miệt, cao ngạo ngẩng đầu lên kêu hai tiếng, biểu cảm đó giống như đang muốn nói, điều này đối với nó chỉ là chuyện nhỏ.
- Được, ngươi cẩn thận một chút, đi xuống xem thử, nếu phía dưới đúng là Minh Vũ, vậy ngươi bảo Minh Vũ đi lên đây. Nếu có nguy hiểm thì ngươi ngay lập tức quay về!
Lục Ly trịnh trọng dặn dò mấy câu, Tiểu Bạch ngẩng đầu, bốn cái chân ngắn giậm một cái, hóa thành một đạo bạch quang bay xuống.
Khi Tiểu Bạch sắp ra khỏi vòng bảo hộ, Lục Ly khống chế vòng bảo hộ của Long Đế Quan loãng đi, để Tiểu Bạch xuyên ra. Sau đó thanh quang trên Long Đế Quan lại sáng lên, lập tức ngăn cách sương mù tím đen và vu trùng ở bên ngoài.
Vù vù.
Phía dưới đúng là Minh Vũ, Minh Vũ ở bên trong mấy ngày lại không chết, cái này cũng nhờ công của áo nghĩa. Hắn dùng "Thế" trấn áp không gian xung quanh mình, khiến vu độc và vu trùng không thể tới gần. Có điều hắn vẫn trúng độc, chạm phải cấm chế dẫn tới bị vu độc nhập thể, lúc này đang nằm trên đất thở dốc từng hơi.
Đương nhiên, Minh Vũ lúc này vẫn còn sống, nguyên nhân rất lớn là hắn không tiến vào sâu trong Tà Vu Sơn, vu độc ở bên ngoài vẫn chưa phải quá khủng bố, càng vào bên trong thì càng lợi hại hơn.
- Vù!
Trên trời vang lên tiếng xé gió rất khẽ, Tiểu Bạch bay xuống, tiến vào trong phạm vi bao phủ của "Thế", Minh Vũ lập tức giật mình phát giác, ánh mắt lạnh lùng nhìn lên trên.
- Tiểu Bạch?
Minh Vũ tất nhiên nhận ra tiểu sủng vật của Lục Ly, ánh mắt hắn lộ ra một tia ngạc nhiên, sau đó trong con ngươi tinh mang đại thịnh, khống chế thế yếu đi để Tiểu Bạch bay xuống.
Tiểu Bạch trực tiếp hạ xuống gần Minh Vũ, sau đó vươn một cái móng vuốt lông xù ra vỗ vỗ đầu Minh Vũ, lại chỉ chỉ lên trên.
Minh Vũ kích động tới cả người run run, trầm giọng nói:

- Ngươi. . . Là nói thiếu chủ đang ở bên trên?
Hí hí.
Tiểu Bạch kêu lên một tiếng, còn gật gật đầu, lại dùng móng vuốt chỉ chỉ lên trên, ý tứ bảo Minh Vũ đi lên.
Minh Vũ gian nan ngồi dậy, nhắm mắt ngồi xếp bằng, một lát sau Bản Mệnh Châu ở bụng hắn sáng lên, dần dần biến to. Minh Vũ mang theo Tiểu Bạch bay lên trên Bản Mệnh Châu, hắn ngay lập tức phóng ra thế, trấn áp vu độc và vu trùng xung quanh.
Vù.
Minh Vũ bay lên trời, vu trùng bị trấn áp không thể động đậy, nhưng vu độc lại không chỗ nào không có. Minh Vũ xuyên qua trong vu độc, trên thân thể không thể tránh khỏi bị dính vu độc.
Tiểu Bạch rất thần kỳ, bên ngoài cơ thể của nó có một đạo bạch quang sáng lên, những vu độc đó căn bản không thể tiếp xúc tới thân thể của nó, vừa rồi khi bay xuống vu trùng cũng không dám tới gần nó.
- A.
Minh Vũ phát ra một tiếng rên rỉ, trong cơ thể hắn vốn đã có rất nhiều vu độc, hai ngày trước vẫn đang nỗ lực bức ra. Lúc này vu độc trong cơ thể lại gia tăng gấp mười lần, khiến hắn thống khổ vô cùng, thiếu chút nữa thì rơi xuống.
Hắn cắn răng khống chế Bản Mệnh Châu bay lên, Lục Ly ở bên trên cảm ứng được phía dưới có động tĩnh, ngay lập tức mở ra vòng bảo hộ, để Minh Vũ phá không bay vào.
Vù!
Minh Vũ cuối cùng cũng  bay lên trên Long Đế Quan, vừa lên hắn ngay lập tức thu hồi Bản Mệnh Châu, sau đó ngã xuống đất, tay chân đều run rẩy. Rất nhiều chỗ trên da hắn đã bắt đầu thối rữa, sau lưng lại toàn là độc nùng, nhìn ghê cả người.
- Thiếu chủ!
Cho dù là như vậy, Minh Vũ vừa lên lập tức nhìn chằm chằm Lục Ly, thấy thiếu chủ hắn quen thuộc đã trở lại, trong ánh mắt hắn lộ ra một tia vui mừng, thanh âm cũng trở nên nghẹn ngào.
- Mau giải độc đi, đừng nói gì vội!
Vẻ mặt Lục Ly rát trầm trọng, vội vàng từ trong giới chỉ lấy ra mấy viên đan dược chữa thương cho Minh Vũ uống.
- Đừng nhúc nhích!
Minh Vũ lập tức hô lên:
- Thiếu chủ, ngươi đừng chạm vào ta, trên người ta có kịch độc, ngươi chạm vào ta cũng sẽ trúng độc. Thiếu chủ yên tâm, ta không chết được, ta có thể từ từ bức độc ra.
Tay Lục Ly dừng lại trong không trung, không dám động đậy, khẩn trương nhìn Minh Vũ.
Trong lòng hắn rất cảm động,  Minh Vũ xông vào Tà Vu Sơn, đây là định chết cùng với hắn. Nếu hắn không ra được, Minh Vũ e là sớm muộn gì cũng sẽ chết trong Tà Vu Sơn.
 
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.