Chương trước
Chương sau
 
Có Bùi An hỗ trợ, Minh Vũ trấn giữ, Thiên Đà Tử làm đồ tể, Liễu gia rất thuận lợi tiếp quản Lạc Thần Đảo.
Lục Ly điểm danh muốn võ giả Thần Hải cảnh, các gia tộc đều đưa tới, thành lập Huyết Sát Quân mới, Liễu Di chính là thống soái quân đội.
Bây giờ cảnh giới của Liễu Di chỉ là Thần Hải cảnh trung kỳ, lại thống soái hơn một ngàn Thần Hải cảnh, trong đó còn có năm sáu trăm Thần Hải cảnh đỉnh phong, này không khỏi có chút tức cười và không phù hợp.
Bất quá không ai dám không nghe lời, bởi vì Thiên Đà Tử là Phó thống lĩnh. Thiên Đà Tử mất một cánh tay, gần đây rất bực bội, ai dám không phục, Thiên Đà Tử sẽ không trách phạt, mà trực tiếp giết chết.
Hơn nữa rất nhiều người cho rằng Liễu Di là nữ nhân của Lục Ly, vì vậy phần lớn Huyết Sát Quân đều sinh ra lòng trung thành. Lục Ly cho đãi ngộ càng tốt hơn trước, vì vậy rất nhiều người đều nghe lệnh Liễu Di.
Lạc Thần Đảo rất lớn, bên trong không chỉ có Lạc Thần Thành, còn có ba thành trì khác. Trên đảo có mấy chục sản nghiệp của Hứa gia, hiện tại đều biến thành sản nghiệp của Liễu gia.
Thế lực và gia tộc trước kia phụ thuộc Hứa gia, hiện tại cũng đổi phụ thuộc Lục Ly. Mỗi tháng đều giao nộp lên huyền tinh, theo như tính toán, hiện tại một tháng Lục Ly thu nhập có thể đạt tới trăm vạn huyền tinh.
Kỳ thực trước kia Huyết Sát Đảo thu nhập cũng nhiều như vậy, đáng tiếc răng thú của Lục Ly đã không còn, nên không thể đào tạo Huyết Trùng Thảo, Âm Minh Căn, Hỏa Tiên Chi nữa.
Đệ tử Liễu gia bắt đầu dời tới Lạc Thần Đảo, nhưng không có tặng Huyết Sát Đảo cho thế lực khác, mà phái một số nhỏ người đóng giữ. Đây là Lục Ly nhắn nhủ, trong Địa Long Đảo là có cấm chế liên tiếp tiểu thế giới kia.
Còn có vài hòn đảo trống vắng khác, nhưng Liễu gia không có đi chiếm lĩnh, mà đưa cho hai gia tộc nhị phẩm.
Không phải Liễu gia không muốn, mà là nhân thủ quá ít. Vốn không có nhiều người, qua mấy lần chiến đấu người càng ít, Thất trưởng lão cụt chân, hiện tại chỉ có thể ở phía sau màn giúp chút ít sự tình.
Liễu Di càng thêm thành thục, trước kia còn trông cậy vào Thất trưởng lão, hiện tại tất cả đều chỉ có thể dựa vào nàng. Cửu trưởng lão có thể giúp một ít việc, bất quá không có thành thục như Thất trưởng lão, rất nhiều chuyện Liễu Di không yên tâm.
Hơn nữa Liễu Di rất rõ ràng, Lục Ly để nàng làm thống lĩnh Huyết Sát Quân, là muốn nàng vững vàng nắm giữ quân đội, nắm giữ quân quyền. Để tránh sau khi Lục Ly đi, Liễu Di bị người coi là con rối.
Liễu Di rất thông minh, làm việc rất cố gắng, tất cả quân vụ đều tự tay làm. Lục Ly bổ nhiệm nàng làm phó đảo chủ Lạc Thần Đảo, thống lĩnh tất cả sự vụ, tương đương với biến nàng thành người phát ngôn của Lục Ly.
Liễu Di biết thời gian của nàng đã không còn nhiều, nhất định phải ở trước khi Lục Ly rời đi, thành lập được quyền uy tuyệt đối, cho nên rất liều mạng.
...
Lục Ly không quản sự vụ, một người cư ngụ ở trong hậu viện của Hứa gia tu luyện, Minh Vũ thì hầu bên cạnh.
Minh Vũ nói ba tháng sau có việc, nhưng không có lập tức rời đi. Lục Ly hỏi thăm, hắn nói đợi ba tháng gần tới, đi mấy ngày là được. Lục Ly cũng không để ý nữa, có Minh Vũ ở đây hắn càng an tâm.
Hứa Phương Phi đi rồi, nàng sợ Lục Ly thật lột sạch nàng treo ở trên cửa thành.
Lục Ly không có thói quen giết nữ nhân, hơn nữa Hứa Trần chết rồi, cừu hận của hắn với Hứa gia cũng phai nhạt, làm việc không cần thiết làm tuyệt. Về phần sau đó Hứa Phương Phi trả thù? Ở Lục Ly xem ra là không có bất cứ uy hiếp gì. Hứa gia còn đó, nhiều một cái Hứa Phương Phi thì thế nào?
Huyền lực trong Thần Hải đã triệt để chuyển hóa, cực kỳ ngưng luyện. Huyền lực thăng hoa rồi, trước kia là trạng thái khí, hiện tại biến thành trạng thái dịch, uy lực tăng lên gấp đôi.

Mấy ngày qua Lục Ly đều đang tu luyện huyền lực, đồng thời uống đan dược săn sóc Hồn Đàm, vững chắc cảnh giới.
Thời gian còn lại thì tu luyện Di Hình Hoán Ảnh, huyền kỹ này rất lợi hại, Lục Ly nhất định phải tu luyện đến đại thành.
- Hưu...
Hậu viện Hứa gia, Lục Ly huyễn hóa ra từng Quỷ Ảnh, lấp lóe ở trong sân. Từng Quỷ Ảnh ngưng kết, sau đó biến mất, trong sân đều là hư ảnh, làm người xem hoa cả mắt.
Tu luyện mấy ngày, Lục Ly có thể huyễn hóa ra bóng dáng nhiều thêm hai cái, đạt tới hai mươi.
Minh Vũ từ trong phòng đi ra, đứng ở một bên nhìn hư ảnh đầy sân. Hắn không nói, Lục Ly cũng không có dừng lại, tiếp tục tu luyện.
- Xuy...
Thân thể Lục Ly ngừng lại, đứng ở trước mặt Minh Vũ. Minh Vũ mang theo mặt nạ Quỷ Sát, nhìn không ra biểu cảm, nhưng tròng mắt của hắn lại không ngừng chớp tắt, mở miệng nói:
- Thiếu chủ, ngươi tu luyện là bí thuật thượng cổ, từ trong áo nghĩa diễn hóa ra. Ngươi dụng tâm cảm ngộ nhiều chút, nói không chừng có thể từ đó cảm ngộ ra một chút da lông của áo nghĩa.
- Áo nghĩa?
Nội tâm của Lục Ly khẽ động, Bạch Tu chính là cảm ngộ được một chút da lông của áo nghĩa, đã lợi hại như vậy, đổi trắng thay đen, điên đảo ngày đêm nha.
Hắn hỏi:
- Thượng cổ bí thuật? Có khác biệt với huyền kỹ không?
- Khác biệt rất lớn!
Minh Vũ giải thích:
- Thượng cổ bí thuật đều là từ trong áo nghĩa diễn hóa ra, còn có loại căn cứ vài áo nghĩa dung hợp thôi diễn thành. Huyền kỹ thì kém xa, chẳng qua là một ít kỹ xảo mà thôi, cho dù là huyền kỹ Thánh giai cũng vậy, còn không bằng một chút da lông của áo nghĩa.
Lục Ly có chút hâm mộ, cảm khái nói:
- Áo nghĩa lợi hại như vậy?
- Đương nhiên lợi hại!
Minh Vũ khoanh tay nhìn trời, nói:
- Áo nghĩa là từ trong thiên địa cảm ngộ ra, là chân lý của thế giới này, cảm ngộ áo nghĩa là có thể mượn lực lượng thiên địa. Nghe nói áo nghĩa cửu phẩm có thể dời núi lấp biển, hủy thiên diệt địa. Còn có truyền thuyết nói, Bắc Mạc và Trung Châu ban đầu là một, nhưng bị một cường giả tuyệt thế sử dụng áo nghĩa cửu phẩm tách ra.

- Cái gì?
Lục Ly chấn động, ánh mắt ngạc nhiên, hắn mở trừng hai mắt nói:
- Áo nghĩa cửu phẩm? Một chiêu chia tách Bắc Mạc và Trung Châu? Điều này sao có thể...
Bắc Mạc lớn bao nhiêu? Lục Ly dùng hết tốc lực chạy ngang qua đường kính, phỏng chừng cũng phải mất mấy tháng? Lại có cường giả bổ Bắc Mạc ra? Đây là lực lượng của người sao?
- Bắc Mạc chỉ là địa phương nhỏ.
Minh Vũ cảm khái nói:
- Nơi đây Nhân Hoàng cảnh cũng không thể sinh ra, các loại linh tài thiếu thốn, thiên địa huyền lực mỏng manh. Trung Châu mới là trung tâm của thế giới này, nơi đó mới là thiên đường của cường giả.
- Đúng rồi!
Lục Ly ngẩn người một lúc, tò mò hỏi:
- Áo nghĩa cửu phẩm? Minh Vũ, của ngươi là mấy phẩm? Ta cảm giác cũng rất lợi hại nha.
- Không lợi hại!
Minh Vũ lắc đầu nói:
- Ta chẳng qua là áo nghĩa nhị phẩm, nhất phẩm yếu nhất, cửu phẩm mạnh nhất. Phụ thân ngươi mới lợi hại, cảm ngộ được áo nghĩa lục phẩm, còn có thần kỹ Thần Khải, vừa đột phá Nhân Hoàng cảnh liền có thể quét ngang đồng cấp.
- Phụ thân lợi hại như vậy?
"Thế" của Minh Vũ ở Lục Ly xem ra đã rất nghịch thiên, lại mới áo nghĩa nhị phẩm. Phụ thân hắn lại có được áo nghĩa lục phẩm? Áo nghĩa cửu phẩm có thể bổ ra Bắc Mạc, vậy phụ thân hắn có thể san bằng Thiên Đảo Hồ không?
- Phụ thân lợi hại như vậy, vì sao bị vây ở dưới Hàn Băng Thâm Uyên lâu như vậy? Còn nữa, tư chất của phụ thân ở Lục gia khẳng định là tuyệt đỉnh, vì sao Lục gia không ai đến tìm kiếm hắn?
Trong đầu Lục Ly hiện ra mấy nghi hoặc, ở hắn xem ra, một vực sâu nho nhỏ, làm sao có thể vây được Lục Nhân Hoàng? Vì sao Lục gia chưa từng phái người đến tìm phụ thân hắn? Chẳng lẽ... Lục gia có vấn đề? Hay trong đó có nguyên do nào khác?
Lục Ly nhíu mày, trước kia hắn cho rằng chỉ cần đến Trung Châu, tìm được Lục gia, thì tất cả vấn đề đều có thể dễ dàng giải quyết, nhưng bây giờ lại mơ hồ có chút bất an.
Sợ là sự tình không có đơn giản như hắn tưởng tượng...
 
 
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.