Chương trước
Chương sau
Tiêu tốn bốn canh giờ, Lục Ly giúp dựng hơn mười căn nhà gỗ nhỏ. Phía Tử Liên Nhi hắn chỉ hỗ trợ dựng một căn nhỏ và một căn lớn, để các vị tiểu thư có thể nhét chung một chỗ, chứ hắn làm gì rảnh rỗi đến mức đi hỗ trợ từng người.
Thời gian sau đó, hai nhóm người bắt đầu tìm kiếm lối ra, gần như lật tung toàn bộ sơn cốc mấy lần, lại đều không có bất kỳ thu hoạch nào.
Lục Ly và Bạch Thu Tuyết đều đích thân xuất động, trừ hai phiến cửa có thể quay lại mê cung ra, tất cả cánh cửa còn lại dù đã nghĩ hết mọi cách vẫn mở không ra, cũng không tìm thấy bất kỳ cơ quan nào.
Nguyên một đám công tử tiểu thư đều có chút bất an và rối loạn, may mà lương thực còn đầy đủ, người Thiên Đảo Hồ và Thiên Vũ Quốc cũng không phát sinh xung đột, hai bên ở chung bình an vô sự.
Mỗi ngày Lục Ly nướng thịt hai lần, mỗi lần đều phái người đưa một ít cho Tử Liên Nhi. Bên kia đám người Vũ Linh Hư hận đến nghiến răng nghiến lợi, bọn hắn cũng săn giết hươu thú, nghĩ cách nướng ăn, kết quả cuối cùng lại đều như đám công tử Thiên Đảo Hồ khi trước, nướng đến ngoài khét trong sống, căn bản không thể đưa vào mồm.
Lục Ly còn bắt cá nướng ăn, các công tử tiểu thư Thiên Đảo Hồ ăn đồ của người ta nên miệng cũng ngắn lại, dù vài người trong lòng vẫn rất khó chịu với Lục Ly, ngoài mặt lại đều rất khách khí.
Chúng nhân không tìm thấy lối ra, trong lòng phiền muộn, ở chỗ này cũng không có bất kỳ thứ gì để giải trí, bởi thế khoảnh khắc ăn thịt nướng, thưởng thức mỹ vị trở thành ký thác tinh thần duy nhất của bọn hắn.
Đương nhiên, cũng có hai tên công tử gia tộc tứ phẩm bắt đầu điên cuồng theo đuổi Bạch Hạ Sương, xem đó như ký thác tinh thần. Còn có một ít công tử gia tộc chuyển sự chú ý nhắm đến các vị tiểu thư trong nhóm, tính là tìm việc giải sầu.
Bạch Thu Tuyết lại không người theo đuổi, có lẽ là bởi nữ tử này quá mức thông minh, có lẽ là vẻ lạnh lùng xa người ngàn dặm trong cốt tủy của nàng khiến đám công tử chùn chân dừng bước.
Trong hai tỷ muội sinh đôi, Bạch Hạ Sương rõ ràng được hoan nghênh hơn một chút, bởi vì cô nàng này chẳng có mấy tâm cơ, nói cách khác thì là … dễ bị lừa.
Đám công tử ở đây đều rất rõ ràng, bọn hắn không xứng với hai chị em sinh đôi này. Người ta chính là huyết mạch thất phẩm, riêng điểm này thôi đã khiến rất nhiều người tự ti mặc cảm. Bởi thế căn bản không ai dám theo đuổi Bạch Thu Tuyết, đánh đều đánh không lại người ta, còn theo đuổi cái khỉ khô gì…
Lục Ly lại không tâm tư đi nghĩ chuyện này, trước khi cứu về Lục Linh và cha mẹ, hắn căn bản không dám động tình. Một là sợ liên lụy người khác, hai là thời gian của hắn vô cùng cấp bách, phải toàn tâm toàn lực tu luyện, làm gì có thời giờ đi tán gái?
Đoạn thời gian này trừ nướng thịt ra, hắn một mực tập trung tu luyện, sơn cốc cũng chỉ dạo quanh một lần, không tìm được lối ra, sau đó liền vứt nan đề này cho đám người Bạch Thu Tuyết, nhiều người như vậy sớm muộn cũng sẽ tìm được thôi.

- Lục Ly?
Thân phận chân thực của Lục Ly cuối cùng không thể tránh khỏi bị Vũ Linh Hư biết được, ngày đó Tử Liên Nhi dẫn theo mấy vị tiểu thư đi bắt chuyện, những tiểu thư này đều được Lục Ly dựng cho nhà gỗ. Mấy ngày qua Lục Ly thường xuyên phái người đưa thịt hươu tới, làm sao có thể không ngày ngày treo cái tên Lục Ly ở bên mồm?
Ấn tượng của hắn với Lục Ly không phải quá sâu, chỉ là trận chiến Vũ Lăng Thành khiến Vũ gia rất mất mặt. Khi đó toàn Vũ gia đều chấn động, gia gia hắn còn đích thân xuất động, bởi thế Vũ Linh Hư ẩn ước nhớ được mấy chữ, Lục Ly, Lục Linh, Liễu gia ...

Trong lòng hắn có chút hoài nghi, thế là để tâm, mượn cơ hội tán gẫu hàn huyên với một tiểu thư Thiên Đảo Hồ, nhẹ nhàng moi ra chút tin tức. Biết được đoạn thời gian trước Lục Ly mới từ Thiên Vũ Quốc chạy tới Thiên Đảo Hồ, gia tộc phụ dung chính là Liễu gia.
- Quả nhiên là đệ đệ của tiện nhân kia!
Vũ Linh Hư cắn răng nghiến lợi gầm lên, nhưng hắn không mạo muội hành sự. Lần này các gia tộc đều dặn dò, không được giết người bên trong mộ Long Đế, bên ngoài Thiên Đảo Hồ lại đang có Bạch Lãnh chờ sẵn, nếu làm loạn trong này mà bị người bắt được đằng chuôi, lấy tính tình Bạch Lãnh hắn tất phải chết không nghi ngờ.
Không thể hành động ngoài sáng được!
Vũ Linh Hư quét mắt lành lạnh nhìn Lục Ly chính đang nướng thịt bên đầm nước, sau đó quay người tiếp tục đi thăm dò lối ra.
Hai ngày sau.
Một cánh cửa đột nhiên mở ra, lại một nhóm người cuống cuồng xông đến, vừa đi ra bên ngoài ai nấy đều cuồng hỉ rống to. Đi ở mặt trước nhất rõ ràng là Đỗ Tử Lăng, người có đôi mắt đào hoa rất đặc biệt, xem ra người Thiên Hàn Quốc rốt cục cũng đã ra khỏi mê cung.
- Nhóm người Dạ Vũ Hàm còn chưa đi ra?
Tử Liên Nhi khẽ nhíu mày, lần trước ở Hàn Băng Thâm Uyên nàng và Dạ Vũ Hàm còn tính chơi thân, lúc này Đỗ Tử Lăng dẫn người đi ra, Dạ Vũ Hàm lại vẫn không thấy bóng dáng đâu, điều này khiến trong lòng nàng có chút lo lắng. Lại nghĩ tới tìm nhiều ngày như vậy đều không thấy được lối ra, trong lòng không khỏi càng thêm ưu sầu.
Nửa canh giờ sau, một cánh cửa khác đột nhiên mở toang, lại một nhóm người lao nhanh đi ra. Tử Liên Nhi chạy vội tới, nhìn thấy Dạ Vũ Hàm quần áo tả tơi, gầy nguyên một vòng, Tử Liên Nhi vừa hoan hỉ lại vừa đau lòng, Dạ Vũ Hàm ôm lấy Tử Liên Nhi kêu gào khóc lớn, sau đó trực tiếp ngất đi.
Nhóm Đỗ Tử Lăng thiếu mất ba người, nhóm Dạ Vũ Hàm lại thiếu đi tận tám người, người đi ra thần kinh ai nấy đều có chút không bình thường, gầy guộc tiều tụy, thảm không nỡ nhìn.
Bạch Thu Tuyết khẽ thở dài, cục diện tốt đẹp nay đã không còn, các nàng sớm tiến vào đây, vốn có ưu thế rất lớn. Đáng tiếc không tìm được cửa ra, bằng không phỏng chừng lúc này chí bảo trong mộ Long Đế đều bị các nàng đoạt được.
Vấn đề then chốt nhất bây giờ là, bốn nhóm nhân mã đều tới, lương thực bỗng chốc trở nên khan hiếm, không chừng sẽ bởi vì đồ ăn mà ra tay đánh lớn. Nhóm Đỗ Tử Lăng và Dạ Vũ Hàm bị nhốt nhiều ngày như vậy, trong thân thể đều tích đầy lệ khí, nhất thời không cẩn thận sẽ dẫn phát hỗn chiến.
Bạch Thu Tuyết triệu tập tất cả mọi người lại, để các nàng đê điều hành sự, đừng đi trêu chọc người các nhóm khác, cũng đừng để dẫn phát xung đột.
Lo lắng của Bạch Thu Tuyết rất nhanh liền biến thành hiện thực, năm sáu canh giờ sau, đám người Đỗ Tử Lăng ngủ một giấc tỉnh lại, sau đó bắt đầu điên cuồng săn giết động vật trong sơn cốc. Sau khi giết xong liền trực tiếp nhấc đi về, cất vào trong Không Gian Giới Chỉ của Đỗ Tử Lăng.
Hành động này chọc giận đám công tử Thiên Đảo Hồ, hiện tại một ngày hai bữa thịt nướng chính là hưởng thụ mà chỉ duy nhất công tử tiểu thư Thiên Đảo Hồ mới có, động vật bị săn giết xong rồi, bọn hắn biết đi ăn cái gì?

Bạch Cô lập tức dẫn người đi thương lượng, người phía Đỗ Tử Lăng lại căn bản không quan tâm, tiếp tục săn giết, xem lời đám công tử Thiên Đảo Hồ như gió thoảng bên tai.
Xung đột bỗng chốc phát sinh, Đỗ Tử Lăng không ra tay, nhưng hai tên Hồn Đàm Cảnh trung kỳ Thiên Hàn Quốc lại ra tay. Nhẹ nhàng đả thương năm người nhóm Bạch Cô và Đinh Dương, cuối cùng Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương tiến đến mới đình chỉ xung đột.
Đỗ Tử Lăng ra mặt, nói vài câu không nóng không lạnh, tuỳ ý xin lỗi một tiếng, khiển trách người Thiên Hàn Quốc một phen, sau đó dẫn người đi về.
Bạch Thu Tuyết áp chế chúng nhân, đám người Bạch Cô chỉ bị thương nhẹ, không náo ra mạng người, Bạch Thu Tuyết không muốn sự tình khuếch đại.
Lục Ly đang tu luyện thì bị đánh thức, hắn đi ra hỏi dò một phen, biết được chuyện vừa xảy ra, trong lòng có chút hối hận vì không sớm dặn mọi người dự trữ đồ ăn. Giờ động vật nhỏ đều sắp bị săn giết không còn, thức ăn khan hiếm a.
- Bắt cá!
Lục Ly đưa ra quyết định rất nhanh:
- Phái người đánh bắt cá, trước dự trữ một ít thức ăn cái đã.
Bạch Thu Tuyết thoáng ngập ngừng, nếu phái người đánh bắt cá, rất có thể sẽ dẫn phát bốn nhóm người cướp đoạt đồ ăn, vạn nhất kích lên đại hỗn chiến thì phiền phức to...
- Bắt cá?
Nội tâm Lục Ly đột nhiên khẽ động, hỏi:
- Đúng rồi, các ngươi phái người xuống thăm dò đầm nước chưa?
Bạch Thu Tuyết hơi ngớ, sau đó lập tức tỉnh ngộ, khẽ kêu nói:
- Đinh Hằng, ngươi lập tức xuống đầm nước thăm dò, nói không chừng lối ra nằm ngay dưới đáy đầm.
- Đừng vội!
Lục Ly khoát tay chặn lại nói:
- Chúng ta trước âm thầm chuẩn bị, Đinh công tử, lát nữa ngươi giả bộ đi tắm, có phát hiện liền báo tín hiệu cho chúng ta. Nếu thông đạo ở phía dưới, chúng ta lập tức xông vào, chiếm trước tiên cơ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.