Chương trước
Chương sau
Đối với Lục Ly, Yên phu nhân trước giờ luôn một mực hứng thú.
Lần thứ nhất gặp mặt, nàng muốn dò xét linh hồn Lục Ly, lại phát hiện không dò xét được. Từ khắc đó nàng đã biết hoặc là linh hồn Lục Ly khác hẳn thường nhân, hoặc là trên người có dị bảo.
Đến sau nàng để Bạch quản sự điều tra thân phận Lục Ly, lại tra ra được một bí mật lớn bằng trời. Khi đó nàng hoài nghi Lục Ly là con trai Lục Nhân Hoàng, đáng tiếc Lục Ly không thức tỉnh huyết mạch Kim Cương, điều này khiến nàng có chút không dám xác định.
Tiếp đó nàng bày mưu để Minh Vũ đi cứu giá, tới một mà tiết mục quỳ xuống nhận chủ, nàng muốn thông qua đó chứng thực Lục Ly là con trai Lục Nhân Hoàng.
Nhưng mà!
Kết quả khiến nàng vô cùng thất vọng, Lục Ly không ngờ lại chẳng phải con trai Lục Nhân Hoàng. Lệnh bài Lục Nhân Hoàng trong tay Minh Vũ cũng không sáng lên, lúc ấy nàng từng dùng thần niệm tra xét ngọc phù kia, đích thật là ngọc phù của đại gia tộc.
Năm xưa Lục Nhân Hoàng từng tới Thiên Đảo Hồ một chuyến, mặc dù nàng chưa thấy qua, nhưng chuyện Minh Vũ chịu đại ân từ Lục Nhân Hoàng lại là ngàn thật vạn thật. Nếu Minh Vũ đã xác định Lục Ly không phải con trai Lục Nhân Hoàng, vậy khả năng cao hắn thật không phải con trai Lục Nhân Hoàng.
Hy vọng càng lớn, thất vọng càng lớn …
Sau khi trở về tâm tình Yên phu nhân rất tệ, Bạch quản sự xin chỉ thị hỏi nên đối đãi thế nào với Lục Ly, nàng còn phát hỏa một trận. Bởi thế sau đó đám người Liễu Di tới bán Huyết Trùng Quả, giá cả mới sẽ hạ xuống, thái độ Bạch quản sự cũng đại biến.
Từ ngày đó trở đi Yên phu nhân không chú ý tới chuyện Lục Ly nữa, thẳng cho đến tối nay, Lục Ly đi tới Thiên Ngục Thành.
Lục Ly giận dỗi đi đến đấu giá trường, điều này dẫn lên Yên phu nhân, thậm chí chuyện xảy ra sau đó càng khiến Yên phu nhân chấn động.
Mặt nạ Quỷ Sát thần bí, có được một chiếc Không Gian Giới Chỉ, ngoài ra còn có bảo vật có thể thế chấp hai ngàn vạn Huyền Tinh, điên cuồng vung tiền như rác!
Hết thảy hết thảy đều khiến cho Lục Ly càng trở nên thần bí, khiến Yên phu nhân lần nữa bị câu lên hiếu kỳ và hứng thú đối với thiếu niên này.
Thế là mới có dạ hội Bạch Đế Sơn tối nay.
Hai ngàn vạn Huyền Tinh không tính là gì, nhưng Lục Ly sinh ra ở một bộ lạc nhỏ, từ nhỏ chịu đủ bắt nạt, nghèo đến phải đi kéo quan tài.
Liễu gia vừa đến Thiên Đảo Hồ cũng một nghèo hai trắng, hiện tại Liễu gia mới vừa chiếm cứ Huyết Sát Đảo, còn đang trăm phế đợi hưng. Lục Ly nào có Huyền Tinh mua sắm Không Gian Giới Chỉ, lấy đâu ra mặt nạ Quỷ Sát? Còn cả Thiên Đà Tử nữa, vì sao hắn lại có thể bất ngờ đột phá? Lục Ly lại dựa vào bảo vật gì để thế chấp hai ngàn vạn Huyền Tinh?
Hắn rốt cục có phải con trai Lục Nhân Hoàng hay không?
Yên phu nhân rất muốn biết, nàng muốn kiến lập một loại quan hệ nào đó với thiếu niên một thân bí ẩn này, muốn giúp hắn hóa giải ân oán với Bạch Hạ Sương, cho nên nàng mới hỏi Lục Ly sẽ cúi đầu ư?
Không ngờ lại nghe được đáp án như thế!
Yên phu nhân có chút dở khóc dở cười, thiếu niên này đúng là gan to bằng trời. Dám hết lần này đến lần khác đùa giỡn nàng? Thật tưởng biệt danh Độc Quả Phụ của nàng chỉ là dùng để dọa người?
Ý cười trên mặt nàng liễm đi, nghiêm túc nói:
- Lục Ly, ta ra ba điều kiện, nếu ngươi có thể đáp ứng, ân oán trước kia xóa bỏ, từ nay về sau ngươi chính là bằng hữu của Bạch gia.
Lục Ly bưng chén lên đung đưa một cái, hờ hững nói:

- Lục mỗ rửa tai lắng nghe.
Yên phu nhân mở miệng nói tiếp:
- Thứ nhất, Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn chỉ được cung ứng cho chúng ta, giá cả hai vạn một gốc.
Lục Ly suy tính một cái, giá tiền này không cao không thấp, tỷ như lần này hắn mang đến bốn mươi gốc, tính ra là tám mươi vạn Huyền Tinh. Nếu là hợp tác lâu dài, giá tiền như vậy đã rất tốt.
Lục Ly chưa đáp ứng ngay mà hỏi:
- Cái thứ hai?
- Thứ hai, nói cho ta biết bảo vật ngươi cầm ra thế chấp hai ngàn vạn Huyền Tinh là gì? Lấy được từ đâu?
Mắt Yên phu nhân nhìn chằm chằm giới chỉ trong tay Lục Ly, cười nhạt nói:
- Yên tâm, ta chỉ đơn thuần là hiếu kì, chứ không có ý nhắm vào bảo vật của ngươi.
Lục Ly trầm mặc một lát rồi nói thẳng:
- Ta ngoài ý được đến một phần cơ duyên, cái này không tiện lộ ra, bảo vật ta có thể nói cho ngươi, là một trái Thiên Xà Quả.
- Cơ duyên?
Yên phu nhân một mực nhìn chằm chằm vào mắt Lục Ly, xác định hắn không nói dối. Khe khẽ gật đầu, xem ra những bảo vật này đúng là Lục Ly được đến từ kỳ ngộ gần đây, nói cách khác không phải là do Lục Nhân Hoàng lưu cho hắn.
Yên phu nhân hơi có chút thất vọng, nàng nghĩ nghĩ rồi nói:
- Lục Ly, ta điều tra qua tư liệu của ngươi, phát hiện thân thế phụ thân ngươi rất mơ hồ, không chừng có lai lịch cực lớn, có cần ta giúp ngươi điều tra một phen?
Lúc nói chuyện, Yên phu nhân một mực chăm chú quan sát thần sắc Lục Ly, ánh mắt Lục Ly thoáng khẽ sáng lên, rất là trịnh trọng nói:
- Đa tạ phu nhân, lần trước Minh Vũ đại nhân còn nói ta là thiếu chủ của hắn, ta cũng đoán rằng thân phận mình phỏng chừng không hề tầm thường, chẳng lẽ ta thật là con em Lục gia Trung Châu? Hay là làm phiền phu nhân phái người đi Trung Châu một chuyến, nếu ta đúng thật là con em Lục gia, ngày sau tất có thâm tạ.
Lời này của Lục Ly nửa thật nửa giả, vẻ nóng bỏng trong mắt lại không lừa người, hắn quả thật muốn Yên phu nhân phái người đi Trung Châu một chuyến. Đến lúc đó Lục gia phái người tới, liền có thể cứu ra phụ thân hắn, hắn cũng có thể quang minh chính đại lộ ra thân phận.
- Ngươi tưởng bở quá rồi đấy …
Yên phu nhân lườm hắn một cái, vũ mị tự nhiên mà sinh, nghi ngờ trong lòng lại ít đi mấy phần, xem ra Lục Ly thật không phải con trai Lục Nhân Hoàng.
Đi Lục gia Trung Châu hỏi dò?
Nàng căn bản chưa từng nghĩ tới điều này, bởi vì đi Trung Châu hoặc là ngồi truyền tống trận ở ba đại Vương thành, hoặc là ngồi chiến xa thượng cổ, phi thuyền thiết giáp.
Sử dụng truyền tống trận cỡ lớn tại ba đại Vương thành, mặt mũi Yên phu nhân còn chưa lớn đến vậy. Ngồi chiến xa thượng cổ và phi thuyền thiết giáp lại càng không khả năng, Trung Châu cách nơi này quá xa, trên đường cũng không thái bình.
Trung Châu lớn hơn Bắc Mạc mấy chục lần, đi Trung Châu cũng rất khó tìm được Lục gia. Lui vạn bước mà nói, dù có thể nhẹ nhàng tìm tới Lục gia, người của nàng liệu có thể tiến vào cửa Lục gia?

Yên phu nhân trực tiếp vứt vấn đề này sang một bên, trầm ngâm một lát rồi nói ra điều kiện thứ ba:
- Lục Ly, điều kiện thứ ba, một tháng sau ngươi phải đi theo Sương nhi tới mộ Long Đế một chuyến. Nếu ngươi đáp ứng, ta đảm bảo sau này Bạch gia tuyệt đối sẽ không làm khó các ngươi.
- Chờ đã!
Lục Ly ngửi ra mùi không đúng, hắn khoát tay nói:
- Sĩ khả sát bất khả nhục, vừa rồi ta đã nói rất rõ ràng, cúi đầu trước ngươi thì được, còn cúi đầu với Bạch Hạ Sương, không có cửa!
Để hắn đi theo Bạch Hạ Sương tới mộ Long Đế, thế chẳng phải cầm hắn đưa cho Bạch Hạ Sương tùy ý giày vò? Với chút thực lực này của hắn, đi theo Bạch Hạ Sương có thể giúp được gì? Làm người hầu? Tùy tùng? Hay là túi trút giận?
- Ngươi gấp cái gì.
Yên phu nhân trừng Lục Ly một cái, nói tiếp:
- Để ngươi đi theo Sương nhi, không phải để nàng trút giận, mà là đi theo bảo hộ nàng.
- Đùa gì thế?
Lục Ly trợn trắng mắt, một tên võ giả Thần Hải Cảnh hậu kỳ như hắn, đi bảo hộ một tên võ giả Hồn Đàm Cảnh trung kỳ có được huyết mạch thất phẩm? Yên phu nhân không uống say đấy chứ?
Lại nói Bạch gia cường giả như mây, cường giả Mệnh Luân Cảnh Bất Diệt Cảnh vơ một cái cũng được một bó to, cần gì loại tiểu lâu la như hắn làm bảo tiêu?
- Không đùa.
Yên phu nhân rất nghiêm túc nói:
- Mộ Long Đế khác với bình thường, nơi này võ giả hai mươi tuổi trở lên không vào được. Mặc dù cảnh giới Sương nhi không sai, đẳng cấp huyết mạch cũng rất cao, nhưng kinh nghiệm thực chiến gần như bằng không. Đương nhiên lần này gia tộc còn phái một tiểu đội đệ tử hai mươi tuổi trở xuống đi vào, ta để ngươi đi theo, chủ yếu là phòng ngừa vạn nhất.
- Mâu thuẫn giữa ngươi và Sương nhi ta sẽ đi hóa giải, cam đoan chuyến đi lần này Sương nhi sẽ không làm khó ngươi. Chỉ cần ngươi đi theo nàng tiến vào mộ Long Đế, tận lực bảo hộ nàng an toàn là được, những chuyện khác không cần quan tâm.
- Lần tranh đấu ở mộ Long Đế này, tất cả gia tộc ngũ phẩm Bắc Mạc đều xuất động con em tuổi trẻ tinh anh. Đối với ngươi mà nói cũng là một cơ hội rèn luyện rất tốt, hơn nữa toàn bộ những bảo vật ngươi được đến bên trong, đi ra đều thuộc về ngươi.
- Mộ Long Đế?
Lục Ly nghe có chút quen tai, hắn thoáng trầm tư, linh quang đột nhiên chợt hiện, hỏi nói:
- Chiếc chiến xa thượng cổ màu đỏ ở hội đấu giá hình như là Long Đế ban cho ái nữ, mộ Long Đế … chẳng lẽ chính là phần mộ của Long Đế này?
- Đúng rồi!
Yên phu nhân mỉm cười gật đầu nói:
- Bao gồm cả giọt bản nguyên tinh huyết hai ngàn vạn Huyền Tinh ngươi mua, còn có thanh Huyền khí Thiên giai sau cùng kia, tất cả đều là bảo vật bên trong mộ Long Đế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.