Chương trước
Chương sau
Gấp sáu bảy mươi lần, đây là tốc độ thế nào?
Từ Thần Hải Cảnh sơ kỳ đến trung kỳ Lục Ly vốn cần mất ba năm, phục dụng Thiên Huyền Đan, tốc độ đề thăng hơn hai mươi lần, sau cùng chỉ mất nửa tháng liền đột phá. Nếu khi đó có Thanh Loan đan, phỏng chừng cùng lắm chỉ mất mười mấy ngày liền có thể đột phá.
Có tài nguyên và không có tài nguyên quả nhiên là chênh lệch như trời với đất. Khó trách Hứa Diệu Dương Bạch Hạ Sương có thể tu luyện nhanh như vậy, khó trách Dạ Tiểu Tịch có thể với bằng chừng ấy tuổi đã đạt tới Hồn Đàm Cảnh, khó trách Lục Nhân Hoàng còn trẻ như vậy đã có thể đột phá Nhân Hoàng Cảnh. Khó trách vô số thế lực đều muốn phát triển lớn mạnh, khó trách khắp nơi trên Bắc Mạc ngày ngày đều có đại gia tộc khai chiến …
Tài nguyên chính là hết thảy!
Không có tài nguyên, Thiên Đà Tử với cảnh giới Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong đều phải như con chó lưu lãng tứ xứ, cúi đầu quỳ gối với người. Muốn trở nên cường đại cần phải có tài nguyên, giành được tài nguyên mới có thể trở nên càng cường đại …
Hai điều này hỗ trợ cho nhau, vì sao thế giới loạn như vậy, hết thảy đều là có nhân quả.
Kiến tạo thế lực cường đại, giành được càng nhiều tài nguyên, sau đó lại mở rộng thế lực, đi chiếm lĩnh địa bàn càng lớn. Chỉ có giành được tài nguyên vô tận mới có thể trở nên càng mạnh, mới có thể đứng ngạo nghễ trên đỉnh thế giới.
Đây chính là pháp tắc sinh tồn của thế giới này!
Khắc này Lục Ly đã hiểu ra được rất nhiều đạo lý, hắn rất trân trọng cơ hội khó được này, nắm chặt từng giây từng phút đi đề thăng thực lực. Chỉ có khiến bản thân càng thêm cường đại, hắn mới có thể sống sót trong thế giới hỗn loạn, mới có thể tìm tới Lục Linh, mới có thể cứu ra cha mẹ.
Hắn một mực bế quan trong Long Tượng Sơn, trừ xuống núi cải lương huyết mạch trong Huyết Trì một lần, mười mấy ngày nay đều ở lì trong Long Tượng Sơn đóng cửa không ra.
Ngày thứ mười hai kể từ khi trở về Địa Long Đảo, Lục Ly xuất quan, chỉ tu luyện vẻn vẹn mười hai ngày, lại ngang với trước kia tu luyện hơn một tháng, Huyền lực hắn đã sắp đến trình độ Thần Hải Cảnh hậu kỳ.
Sở dĩ xuất quan là bởi đám người Thất trưởng lão trở về, Liễu Di sai người truyền lời mời Lục Ly xuống núi một lần.
Đợi lúc Lục Ly đi đến Huyết Sát Bảo, lại phát hiện bầu không khí trong đó rất ngột ngạt, sắc mặt Thất trưởng lão và Lộc trưởng lão đều rất âm trầm.
Trong lòng hắn “lộp bộp” một tiếng, hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì? Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn có vấn đề à?
- Không vấn đề!
Thất trưởng lão khe khẽ thở dài nói:
- Phẩm chất hai loại linh dược đều rất tốt, chúng ta cũng đấu giá được với giá cao, tổng cộng trăm vạn Huyền Tinh. Nhưng trên đường trở về, chúng ta bị người tập kích, Huyền Tinh đều bị cướp, trăm vạn Huyền Tinh … đều bị cướp!
- Ách?
Sắc mặt Lục Ly khẽ biến, nhưng trong lòng lại có chút hoài nghi, bị cướp mà đám người Thất trưởng lão còn có thể trở về? Không phải là bọn hắn muốn độc chiếm trăm vạn Huyền Tinh này đấy chứ?
Chẳng qua ngẫm lại thì Thất trưởng lão hẳn không cần phải làm vậy, dù sao nếu hai loại linh dược đã có thể bán với giá cao, sau này Huyết Sát Đảo liền có thể liên tục không ngừng gieo trồng ra, sẽ có được Huyền Tinh đếm không xiết, độc chiếm trăm vạn Huyền Tinh kia chẳng có chút nghĩa lý gì.
Hắn lạnh giọng hỏi:

- Ai cướp? Sao các ngươi không cẩn thận vậy được?
- Không biết …
Nói đến đây Thất trưởng lão và Lộc trưởng lão đều rất là buồn bực, Lộc trưởng lão nói tiếp:
- Trên đường đi chúng ta rất chú ý, không trực tiếp tới Thuấn Phong Thành mà chuyển mấy vòng mới vào trong thành. Hơn nữa lúc đấu giá cũng vô cùng cẩn thận, nhưng trên đường trở về, mới vừa tiến vào Thiên Đảo Hồ không bao lâu liền bị mười mấy chiếc chiến thuyền vây lại. Đối phương đều che mặt, có ba tên Hồn Đàm Cảnh, chúng ta không dám động thủ, chỉ có thể ngoan ngoãn dâng lên toàn bộ tài vật.
- Không đúng!
Lục Ly nhướng mày lên, hỏi:
- Các ngươi không cất trữ Huyền Tinh trong lệnh bài thương hội? Trong Thuấn Phong Thành không có thương hội lớn nào à?
- Có!
Thất trưởng lão giải thích nói:
- Chẳng qua đó là thương lớn lớn của Thiên Hàn Quốc, không có phân bộ ở Thiên Đảo Hồ, không cách nào lấy ra Huyền Tinh, thế nên chúng ta chỉ có thể chất Huyền Tinh trong rương mang về.
- Việc này có chút tà môn.
Lộc trưởng lão nhìn Lục Ly nói:
- Người đến cướp bóc có vẻ hiểu rất rõ tin tức về chúng ta. Thất ca nói hắn là thân thích Hứa Trần, đối phương lại như thể biết được thân phận chúng ta, còn khịt mũi khinh thường. Còn nữa, lần này đối phương không giết người, chỉ cướp tài vật, căn bản không giống giặc cướp bình thường, rõ ràng là cố tình nhắm đến chúng ta.
- Còn có việc này?
Đầu óc Lục Ly não cấp tốc xoay chuyển, trong đầu hiện lên hai khả năng, hoặc là phòng đấu giá Thuấn Phong Thành bán đứng tin tức về đám người Thất trưởng lão, cấu kết đạo tặc chặn giết. Hoặc là có người cố ý nhắm vào Huyết Sát Đảo, nhưng lại không muốn làm lớn chuyện.
Có thù với Huyết Sát Đảo thì chỉ có Thất Sát Đảo Ác Ma Đảo Hắc Hồ Đảo, nhưng ba hòn đảo này còn không có năng lực lớn như vậy, phỏng chừng cũng không dám làm loạn, rốt cuộc nhìn bên ngoài Lục Ly có quan hệ không cạn với Minh Vũ.
Cố ý nhắm vào bọn họ? Không sợ Minh Vũ trả thù?
Một tên dần dần hiện ra, Bạch Hạ Sương!
Nếu hết thảy đều là Bạch Hạ Sương sai khiến, vậy liền dễ giải thích. Bạch gia có năng lực như thế, hoàn toàn không sợ hãi Minh Vũ trả thù. Hơn nữa … đám người Thất trưởng lão không chết, điều này chứng tỏ Hạ Sương chỉ là đang trả thù hắn, giải mối hận ở thọ yến Hứa Trần mà thôi.
Lục Ly có chút đâu đầu, Bạch Hạ Sương địa vị siêu nhiên, nếu nàng muốn nhắm vào Huyết Sát Đảo thì quá đơn giản, chỉ cần tùy tiện phân phó, phỏng chừng sẽ có rất nhiều thế lực giúp nàng giải hận, mặc nàng sai khiến.
Bạch Hạ Sương phái người cướp đi trăm vạn Huyền Tinh này, liệu có phải là gián tiếp trả thù và gõ chính mình? Huyết Sát Đảo có đồ tốt lại không đi bán cho Thiên Ngục thương hội, ngược lại đi bán ở Thiên Hàn Quốc, Bạch gia rất không cao hứng?
Bởi thế một ít cao tầng Bạch gia sau khi biết được việc này liền cố ý nhìn như không thấy, mặc cho Bạch Hạ Sương làm càn?
Hô hô …

Lục Ly thở ra một hơi thật dài, cảm giác có chút vướng tay vướng chân. Nếu Bạch Hạ Sương cứ tiếp tục càn quấy như vậy, số ít kinh thảo Huyết Sát Đảo khổ sở bồi dưỡng ra, vừa cầm đi bán liền bị cướp, sau này Huyết Sát Đảo cũng không cần lăn lộn nữa, toàn bộ đâm đầu xuống hồ tự sát cho xong.
Đương nhiên!
Hết thảy điều này mới chỉ là suy đoán của Lục Ly, không có bất kỳ chứng cứ nào. Hắn nhíu mày trầm mặc không nói, nghĩ đến đủ mọi cách, xem xem làm sao phá cục.
Đám người Thất trưởng lão cũng trầm mặc, mặt ủ mày chau, rất là khổ não.
Hai loại linh thảo không thể đi bán ở Thiên Ngục Đảo, giờ cầm ra bên ngoài bán lại bị người cướp mất. Nếu cứ tiếp diễn mấy lần, sợ rằng sau này đến cả hạt giống Huyết Sát Đảo đều mua không nổi.
- Các ngươi lại đi gieo trồng một nhóm Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn!
 Lát sau, Lục Ly mở miệng:
- Đợi gieo trồng ra, ta đích thân đi bán.
Thất trưởng lão liếc mắt nhìn sang, hỏi:
- Đi bán ở đâu?
- Thiên Ngục đảo!
Lục Ly lưu lại ba chữ, đứng dậy đi ra bên ngoài. Cừu oán với Bạch Hạ Sương nhất định phải do hắn đích thân đi hóa giải, hắn không tin tưởng Bạch gia, bá chủ Thiên Đảo Hồ thật sẽ hẹp hòi đến vậy, cố ý nhắm đến một thế lực tam phẩm cỏn con.
 
Lục Ly tiếp tục đi về tu luyện, trừ một lần đi ra cải tiến huyết dịch thì luôn một mực ở trong Long Tượng Sơn. Đợi sau khi nhóm Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn lần này thành thục, Liễu Di tự thân lên Long Tượng Sơn tìm Lục Ly.
- Lục Ly, ngươi … đạt tới Thần Hải Cảnh hậu kỳ?
Ngay từ phút đầu gặp Lục Ly, Liễu Di đã cảm thấy không thích hợp, nàng thấy Lục Ly mỉm cười gật đầu, không khỏi càng thêm kinh dị. Bởi vì dựa theo tiến độ tu luyện của Lục Ly, dù ngày đêm không ngừng, mỗi ngày đều nuốt Thiên Huyền đan, chí ít cũng phải mất ba tháng, mà giờ mới chưa đến nửa tháng đã đột phá.
- Ta kiếm được một gốc linh dược ở hồ dưới lòng đất Địa Long Đảo, nhờ thế tốc độ tu luyện tăng lên một chút.
Lục Ly thuận miệng bịa ra một câu chuyện, sau đó đứng dậy mang theo Tiểu Bạch ra ngoài, trải qua sự kiện lần trước, Lục Ly quyết định bất kỳ tình huống nào cũng phải mang theo Tiểu Bạch.
Hạ Huyết Sát Bảo, đám người Thất trưởng lão đều rất đỗi kinh ngạc, chỉ mình Thiên Đà Tử là không có vẻ gì ngạc nhiên. Dạ Tiểu Tịch mười một mười hai tuổi đều có thể tu luyện đến Hồn Đàm Cảnh, Thanh Loan Đan khẳng định không phải đan dược bình thường.
- Đi!
Lục Ly để Thiên Đà Tử đi theo, còn mang cả Lộc trưởng lão, ba người ngồi chiến thuyền đi Lạc Thần đảo, sau đó chuẩn bị ngồi truyền tống trận đến thẳng Thiên Ngục đảo.
Lần này Lục Ly chuẩn bị đi gặp Yên phu nhân và Bạch Hạ Sương một chuyến, xem xem làm sao mới hóa giải được khốn cục trước mắt của Huyết Sát Đảo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.