Chương trước
Chương sau
Dốc hết toàn lực!
Bốn chữ này khiến tròng mắt của Thiên Đà Tử đột nhiên co rụt lại, nhìn sang Lục Ly, trong mắt toàn là hâm mộ và đố kỵ, tiểu thế giới này không tính quá lớn, nhưng dù nhỏ đến mấy cũng là tiểu thế giới a.
Then chốt là thiên địa huyền khí ở tiểu thế giới này quá nồng nặc, nhất định có thể dựng dục ra vô số thiên tài địa bảo. Dạ Tiểu Tịch mười một mười hai tuổi liền có thể đạt tới Hồn Đàm cảnh, không cần phải nói cũng biết từ nhỏ nhất định đã nuốt thiên tài địa bảo như là ăn cơm …
Giờ hết thảy đều là của Lục Ly? Như vậy Lục Ly sẽ có trong tay bao nhiêu tài nguyên? Có thể đổi được bao nhiêu Huyền Tinh? Quả thực không cách nào tưởng tượng…
Lục Ly cũng có chút kích động, hắn nuốt nuốt nước miếng nói:
- Đa tạ Dạ tộc trưởng, Lục Ly thực lực nhỏ yếu, sợ cô phụ kỳ vọng Dạ tộc trưởng.
- Không sao!
Dạ Tra rất khẳng định nói:
- Thánh Chủ là người Tiên Tổ chọn, dù cho sau cùng không cách nào dẫn dắt hai tộc chúng ta trở lại tổ địa, chúng ta cũng sẽ không trách ngươi. Chỉ cần Thánh Chủ tận lực, trong lòng nhớ kỹ hai tộc chúng ta là được.
- Được rồi!
Nói như vậy Lục Ly không còn cảm thấy áp lực quá lớn, bất kể thế nào hiện tại đối với hắn mà nói vẫn là trăm lợi không một hại. Còn về chuyện sau này, sau này hẵng nói, nếu có thể giúp hai tộc, hắn tự nhiên sẽ giúp, ân giọt nước sẽ báo đáp bằng suối nguồn.
Ục ục …
Thiên Đà Tử nuốt xuống mấy ngụm nước bọt, có chút căng thẳng hỏi:
- Dạ tộc trưởng, ở chỗ này của các ngươi có tinh tài rèn đúc Mệnh Luân không?
Dạ Tra nhàn nhạt quét nhìn Thiên Đà Tử một cái, thuận miệng nói:
- Có, linh tài ngưng tụ mấy trăm lần Mệnh Luân ta đều có.
Thiên Đà Tử bỗng chốc kích động, đưa mắt nhìn về phía Lục Ly. Ý tứ rất rõ ràng, để Lục Ly giúp hắn xin một chút tài liệu, hắn muốn lập tức xung kích Mệnh Luân Cảnh.
Lục Ly trực tiếp không nhìn ánh mắt Thiên Đà Tử, ở trong rừng cây Thiên Đà Tử bỏ hắn lại, một mình đào tẩu, lúc này Lục Ly vẫn còn canh cánh trong lòng. Muốn hắn hỗ trợ xin linh tài, nằm mơ! Thậm chí Lục Ly còn cân nhắc sau khi rời khỏi đây, sẽ để Thiên Đà Tử cút đi.
Dạ Tra quét mắt nhìn Lục Ly một cái, lại nhìn Thiên Đà Tử, tựa hồ đoán được điều gì, hắn như cười mà không phải cười liếc sang Thiên Đà Tử nói:
- Ngươi xung kích Mệnh Luân cảnh rất nhiều lần rồi đúng không? Thân thế nguyên khí đều bị tổn thương, dù cho ngươi vô tận tài liệu, đời này ngươi cũng đừng hòng rèn đúc Mệnh Luân.
- Hả?
Thiên Đà Tử biến sắc, tròng mắt lấp lánh đảo quanh, chắp tay nói:
- Mong Dạ tộc trưởng chỉ điểm.
- Không cần chỉ điểm.
Dạ Tra cười nhạt một tiếng nói:
- Nếu ta giúp ngươi, chỉ cần ba ngày ngươi liền có thể rèn đúc Mệnh Luân.
Oanh!
Trong đầu Thiên Đà Tử tựa như rền vang kinh lôi, thân thể già nua rung động kịch liệt, thiếu chút quỳ xuống trước mặt Dạ Tra, hắn đứng bật dậy chắp tay nói:
- Mong Dạ tộc trưởng giúp ta, đại ân Thanh Loan Tộc, Thiên Đà Tử ghi khắc trong tim, đời này không dám quên.

- Ngươi cầu ta cũng vô dụng.
Dạ Tra khoát tay, hắn nhìn sang một tên trưởng lão Thanh Loan Tộc, nói:
- Lão Tam, ngươi trước mang hắn đi ra, ta có vài lời muốn nói với Thánh Chủ.
Trưởng lão kia làm động tác thỉnh mời, Thiên Đà Tử thấp thỏm liếc nhìn Lục Ly. Kẻ sau không nhìn hắn lấy một lần, Thiên Đà Tử đành chỉ còn biết thất thểu đi theo ra ngoài.
- Thánh Chủ!
Đợi Thiên Đà Tử rời đi, Dạ Tra mới nhìn vào Lục Ly nói:
- Tên Thiên Đà Tử này là người thế nào với Thánh Chủ? Cần ta giúp hắn không?
- Không cần!
Lục Ly cười nhạt nói:
- Hắn chỉ là một con bạch nhãn lang, trong rừng rậm ta thiếu chút bị Huyền thú giết, hắn lại bỏ chạy một mình, loại người như thế thì giúp làm gì?
Dạ Tra nhìn ra thái độ khó chịu của Lục Ly đối với Thiên Đà Tử, hắn nghĩ nghĩ rồi nói:
- Hay là thế này, ta trồng hồn trùng vào trong đầu Thiên Đà Tử để hắn hoàn toàn nghe lệnh ngươi, sau đó lại giúp hắn rèn đúc Mệnh Luân? Thiếu chủ muốn đi ra ngoài, bên người có tên võ giả Mệnh Luân cảnh bảo hộ cũng an toàn chút, dù sao hiện giờ chúng ta vẫn chưa ra ngoài được.
“Hồn trùng”, khóe mắt Lục Ly hơi nhảy, nói:
- Thế không tốt lắm đâu …
Trồng xuống hồn trùng, Thiên Đà Tử liền không khác gì Lục Ải Nhân, triệt để biến thành nô lệ, nếu là người dị tộc thì cũng thôi, nhưng cùng là Nhân tộc, làm vậy Lục Ly cảm thấy có chút tàn nhẫn.
Dạ Tra cười cười không nói, ngược lại sai người gọi Thiên Đà Tử vào. Đợi sau khi Thiên Đà Tử về lại trong điện, hắn đi thẳng vào vấn đề nói:
- Thiên Đà Tử, ta có thể giúp ngươi đột phá Mệnh Luân Cảnh, thậm chí có thể cung cấp vô tận linh tài cho ngươi xung kích cảnh giới tiếp theo, nếu ngươi có khả năng đột phá, chúng ta còn có thể giúp ngươi xung kích đến Bất Diệt Cảnh đỉnh phong.
- Hả?
Thiên Đà Tử cảm giác hạnh phúc tới quá đột nhiên, hai đầu gối mềm nhũn đang định quỳ xuống, Dạ Tra lại cười lạnh nói:
- Ngươi đừng vội tạ ơn, ta có điều kiện.
Thiên Đà Tử gật đầu lia lịa nói:
- Dạ tộc trưởng mời nói.
Dạ Tra chỉ vào Lục Ly nói:
- Ta muốn trồng hồn trùng vào đầu ngươi, để ngươi làm nô bộc cho Thánh Chủ nhà ta trăm năm, trăm năm sau sẽ trả lại tự do. Ta không ép buộc, chính ngươi lựa chọn đi.
- Hồn trùng …
Thiên Đà Tử kinh hô một tiếng, theo bản năng có chút sợ hãi, trồng xuống hồn trùng, sinh tử của hắn liền triệt để nắm giữ trong tay người khác, rất nhiều cường giả tình nguyện chết cũng không muốn bị người trồng xuống hồn trùng.
- Được rồi!
Chẳng qua Thiên Đà Tử chỉ suy tư mấy nhịp thở liền hạ định quyết tâm. Thọ nguyên hắn vốn đã không nhiều, không đột phá Mệnh Luân cảnh hắn liền phải chết già.

Rèn đúc được một Mệnh Luân sẽ khiến hắn có thêm năm trăm năm thọ nguyên, rèn đúc hai Mệnh Luân liền có ngàn năm thọ nguyên, làm nô bộc trăm năm cho Lục Ly thì có tính là gì?
Hơn nữa, hiện tại kể ra Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc đều là hạ nhân của Lục Ly, hắn làm hạ nhân cho Lục Ly cũng đâu mất mặt.
- Ách?
Lục Ly không nghĩ tới Thiên Đà Tử sẽ đáp ứng sảng khoái như thế, đứng bên cũng không tiện nói gì. Dù sao nếu Thiên Đà Tử bị trồng xuống hồn trùng, từ nay về sau sẽ hoàn toàn nghe lệnh hắn, có một tên Mệnh Luân cảnh làm nô lệ, an toàn sẽ được bảo chứng rất nhiều.
- Lão Tam!
Dạ Tra quay sang nói với một lão giả:
- Trước đi giúp hắn ngưng tụ Mệnh Luân, sử dụng một trái Thiên Xà Quả, sau khi rèn đúc Mệnh Luân xong lập tức trồng xuống hồn trùng. Nếu phản kháng, trực tiếp giết chết.
- Thiên Xà Quả, các ngươi có Thiên Xà Quả?
Nháy mắt Thiên Đà Tử đã hiểu vì sao Dạ Tra nói có thể nhẹ nhàng giúp hắn rèn đúc Mệnh Luân. Thiên Xà Quả, đây chính là linh dược rèn đúc Mệnh Luân đỉnh cấp nhất. Có được linh dược này, khả năng rèn đúc Mệnh Luân sẽ cao đến tám thành, trước kia hắn vẫn luôn muốn mua Thiên Xà quả, nhưng thứ này có tiền cũng không mua được.
- Đi thôi!
Tam trưởng lão nhàn nhạt kêu một tiếng, Thiên Đà Tử hấp tấp đi theo. Lục Ly thấy vẻ mặt Thiên Đà Tử như vậy, có chút hiếu kì hỏi:
- Dạ tộc trưởng, Thiên Xà Quả là cái gì?
- Một loại linh tài rất quý hiếm.
Dạ Tra nói tiếp:
- Quả này ở Trung Châu ngược lại tương đối nhiều, chẳng qua ở Bắc Mạc hẳn là vô cùng ít. Bởi vì địa thế Bắc Mạc thiên về phía bắc, khí hậu khá lạnh, quả này là thánh quả rèn đúc Mệnh Luân, có được quả này, cơ hội rèn đúc thành công đạt tới tám thành, dù ở Trung Châu cũng được tính là linh dược giá trên trời.
Lục Ly truy hỏi:
- Giá trên trời … cụ thể là bao nhiêu?
Dạ Tra nghĩ nghĩ rồi nói:
- Bây giờ tình hình bên thế nào ta cũng không rõ lắm, nếu là lúc trước, bán ra ở Bắc Mạc hẳn là sẽ đấu giá, giá chừng bốn năm ngàn vạn Huyền Tinh một trái.
- Bốn năm ngàn vạn!
Lục Ly cảm giác như từng tòa núi cao Huyền Tinh đang chồng chất trước mặt mình, hắn không phải chưa từng gặp qua Huyền Tinh. Nếu Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn có thể bán ra giá tốt, một năm hắn cũng có thể nhẹ nhàng kiếm được mấy trăm vạn Huyền Tinh. Nhưng cái giá một trái tận bốn năm ngàn vạn vẫn dọa sợ hắn.
- Thế đã tính là gì.
Dạ Tra khoát tay nói:
- Thiên Xà Quả chỉ có thể gia tăng xác suất rèn đúc Mệnh Luân, nếu như là Thăng Long Thảo, vậy thì càng đáng tiền, một gốc Thăng Long Thảo xuất hiện, dù là ở Trung Châu cũng có thể báo giá tám ức mười ức Huyền Tinh. Bởi vì Thăng Long thảo có thể đề thăng xác suất ngưng tụ mệnh châu, trong các loại linh tài chúng ta thiếu khuyết cũng có Thăng Long Thảo.
- Tám ức mười ức Huyền Tinh …
Lục Ly đã không thốt được ra lời, hắn lại lần nữa cảm nhận sâu sắc đến tầm quan trọng của thế lực gia tộc. Bằng vào cá nhân võ giả, làm sao có thể giành được nhiều Huyền Tinh đến vậy, làm sao có thể mua được nhiều linh tài trân quý đến vậy?
Đây chỉ là một loại linh tài cần cho đột phá Quân Hầu Cảnh, vậy nếu muốn đột phá Nhân Hoàng Cảnh thì còn cần bao nhiêu linh tài? Giá trị bao nhiêu Huyền Tinh?
Tu luyện tới Nhân Hoàng đỉnh phong lại cần bao nhiêu linh tài?
Thực sự không cách nào tưởng tượng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.