Chương trước
Chương sau
- Nồng đậm gấp đôi?
Lục Ly khoanh chân ngồi xuống, nhập định tu luyện một phen, phát hiện tốc độ tu luyện quả nhiên tăng nhanh, không khác gì là đang tu luyện trong phòng Thiên Ngục khách sạn.
Hắn mở mắt ra, sắc mặt dần chuyển vẻ ngưng trọng. Thiên địa Huyền khí nơi này nồng đậm, nếu có thổ dân, tự nhiên rất dễ sinh ra cường giả.
Thiên Đảo Hồ có ba tiểu thế giới, Thiên Đà Tử nói đều là Thiên Ngục lão nhân đích thân dẫn đội tiến vào trấn áp. Cảnh giới cụ thể của Thiên Ngục lão nhân là gì Lục Ly không biết, nhưng có thể xếp hàng top ba trên Chiến Thần bảng Bắc Mạc, vậy tuyệt đối là tồn tại đỉnh phong.
Nói cách khác… thổ dân trong tiểu thế giới hẳn rất mạnh, khoan nói Quân Hầu cảnh, Bất Diệt cảnh khẳng định là có. Mà Thiên Đà Tử chỉ là Hồn Đàm cảnh đỉnh phong, đừng nói Bất Diệt cảnh, dù là Mệnh Luân cảnh hắn đều chống không được.
- Đúng là quá lỗ mãng …
Lục Ly âm thầm thở dài, lúc này đã không còn gì để nói, có hối hận cũng vô dụng. Hết thảy chỉ còn biết tận hết sức mình, nghe theo ý trời.
Thiên Đà Tử bạo nộ một lát, tâm thần dần ổn định, đành chịu thở dài nói:
- Đi thôi, dạo quanh bốn phía một phen, nếu trời cao phù hộ chúng ta, tiểu thế giới này không có thổ dân, chúng ta còn có thể nghĩ cách trở về. Bằng không … chúng ta chuẩn bị chôn xương ở đây thôi.
Lục Ly đứng dậy để Lục Ải Nhân đi theo, hai người chậm rãi tiến vào trong rừng, Thiên Đà Tử đi đường rất cẩn thận, một mực nhìn quét thăm dò bốn phía.
Sa sa sa
Đi được hơn mười dặm, trước mặt đột nhiên vang lên tiếng ma sát mặt đất. Thiên Đà Tử lập tức căng thẳng, tung người bay vọt lên đại thụ, hướng nơi xa nhìn vài lần, đột nhiên quát to:
- Độc giác mãng, mau trốn!
Độc giác mãng Lục Ly từng nghe nói qua, là Huyền thú tam phẩm, điều khiến hắn khó hiểu là, Thiên Đà Tử đã là Hồn Đàm cảnh đỉnh phong, tại sao lại e ngại một con độc giác mãng
Thiên Đà Tử quay người cuồng chạy ra sau, Lục Ly không dám hỏi nhiều, để một tên Lục Ải Nhân cõng mình lao nhanh. Trong tình trạng không phóng thích huyết mạch thần kỹ, tốc độ hắn không đáng là gì.
Sa sa sa
Tiếng ma sát mặt đất càng lúc càng lớn, Lục Ly rốt cục biết vì sao Thiên Đà Tử phải trốn. Bởi vì tiếng vang lên đằng sau không phải một đạo, mà là một mảnh, chứng tỏ ít nhất phải có hơn mười con độc giác mãng.
- Để một tên Lục Ải Nhân chặn hậu, bằng không ngươi chạy không thoát!
Tiếng rống Thiên Đà Tử từ đằng trước truyền đến, hắn không chạy trước một mình, từ đầu đến cuối chưa hề mở hết tốc lực. Lục Ly cắn răng hạ lệnh cho một tên Lục Ải Nhân:
- Đi ngăn lại Huyền thú phía sau.

Trong đầu Lục Ải Nhân có hồn trùng, không cách nào kháng cự mệnh lệnh chủ nhân, trong đôi mắt xanh lục chớp qua một tia hoảng sợ, lại chỉ có thể quay đầu chạy ngược ra sau.
Hưu
Lục Ly không dám dừng lại, để một tên Lục Ải Nhân tương đối cường đại cõng mình lao nhanh mà đi. Đằng sau rất nhanh vang lên từng tiếng xì xì, chẳng mấy chốc tên Lục Ải Nhân kia đã hét thảm, đoán chừng là dữ nhiều lành ít, bị độc giác mãng cắn xé.
Lục Ly khống chế Lục Ải Nhân liều mạng lao nhanh, một mực bôn tẩu mấy chục dặm mới phát hiện thân ảnh Thiên Đà Tử. Thiên Đà Tử đứng trên một gốc đại thụ, nhìn quanh một lát rồi nói:
- Không đuổi theo nữa rồi, đây là chỗ quỷ quái nào? Một hơi chui ra hơn chục con độc giác mãng.
Huyền thú càng cường đại, số lượng thường thường sẽ càng ít, đạo lý trong đó cũng tương tự như võ giả nhân loại. Ở bên ngoài Huyền thú tam phẩm ngược lại không ít, nhưng một hơi xuất hiện hơn mười con độc giác mãng, Thiên Đà Tử quả thực chưa từng thấy qua.
Chết mất một tên Lục Ải Nhân, trong lòng Lục Ly không khỏi đắng chát. Từ lúc tiến vào đây, Thiên Đà Tử cũng đã không còn nghe lời như trước, Lục Ải Nhân chết một tên thiếu một tên, không có Lục Ải Nhân với tình huống như vừa rồi hắn tất chết không nghi ngờ.
- Đi thôi!
Thiên Đà Tử chờ khoảnh khắc, sau đó phất tay ra hiệu Lục Ly đi theo. Lúc này cảm quan của Lục Ly đối với Thiên Đà Tử đã rất kém, phỏng chừng giờ Thiên Đà Tử còn mang theo hắn, chính là để thời khắc mấu chốt dùng hắn ngăn trở Huyền thú hoặc kẻ địch thôi.
Chẳng qua đứng ở góc độ Thiên Đà Tử mà đi suy xét vấn đề, đây cũng là điều bình thường. Lần này rất có thể hai người không ra được, mạng cũng mất, xung kích Mệnh Luân cảnh chỉ còn là mộng tưởng viển vông. Lục Ly không còn tác dụng với Thiên Đà Tử, đương nhiên sẽ không cần nghe lời như trước, dù sao giữa hắn và Lục Ly cũng chẳng có tình nghĩa thân thiết gì.
Hai người trầm mặc tiến lên, bảy tên Lục Ải Nhân theo sau lưng, Thiên Đà Tử tiếp tục thăm dò, lần này càng thêm cẩn thận.
Bôn tẩu hơn hai mươi dặm, Thiên Đà Tử lần nữa gầm thét:
- Trước mặt xuất hiện một con Huyền thú tứ phẩm, để hai tên Lục Ải Nhân đi ra ngăn trở, bằng không chúng ta đều phải chết.
- Huyền thú tứ phẩm?
Cả người Lục Ly run lên, đôi mắt lấp lóe có chút chần chờ, nơi xa một cỗ thú uy như Hồng Hoang mãnh thú tràn ngập tới, vẻ do dự trong mắt tức thì tan biến.
Hắn phái hai tên Lục Ải Nhân lao tới trước mặt, để một tên Lục Ải Nhân cõng mình và Thiên Đà Tử đổi hướng lao nhanh về bên trái.
Rống
Một tiếng rống vang trời vọng lại, toàn bộ sơn lâm đều run rẩy, Lục Ly bị chấn cho khí huyết quay cuồng. Hắn không ngừng thúc giục Lục Ải Nhân tăng tốc, thỉnh thoảng quay đầu nhìn ra sau, sợ quái vật khổng lồ kia đuổi theo.
Thiên Đà Tử quả nhiên muốn kéo hắn làm đệm lưng, đã chạy không thấy bóng dáng đâu. Lục Ly âm thầm chửi đổng một tiếng, lại cũng đành bó tay hết cách, chỉ có thể tiếp tục lao nhanh về phía trước.
Rống!
Mặt sau lần nữa truyền đến tiếng rống kinh thiên, thú uy lại bao trùm Lục Ly, hơn nữa còn truyền đến tiếng bước chân rầm rập. Lục Ly âm thầm kêu khổ, đành phải lần nữa điều ra hai tên Lục Ải Nhân đi ngăn chặn, bằng không chỉ cần Huyền thú tứ phẩm kia áp sát, hắn tất chết không nghi ngờ.

Tổng cộng mang vào tám tên Lục Ải Nhân, giờ mới chỉ qua thoáng chốc đã tổn thất năm tên. Ánh mắt Lục Ly không khỏi ảm đạm, ẩn ẩn có cảm giác tựa hồ mình và Thiên Đà Tử thật phải chết ở chỗ này.
Lục Ải Nhân tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh, hai tên Lục Ải Nhân một trước một sau xoay người quay lại.
Một mực bôn tẩu chừng hai nén hương, Lục Ly đột nhiên thấy trước mắt sáng ngời, hắn lập tức đại hỉ, rốt cục đi ra khỏi rừng?
Gào
Rầm rầm rầm!
Còn chưa lao ra, Lục Ly liền nghe được ở bên ngoài vang lên tiếng hét phẫn nộ của Thiên Đà Tử, còn có tiếng nổ do Huyền lực phóng ra đánh lên đất đá.
- Chẳng lẽ bên ngoài cũng có Huyền thú?
Lục Ly lao nhanh mà ra, đảo mắt liếc nhìn bốn phía, rất nhanh liền phát hiện ra Thiên Đà Tử, hắn nhìn lại mấy lần, sắc mặt đầy vẻ chấn kinh.
Đang chiến đấu với Thiên Đà Tử không phải Huyền thú, mà là bốn người, bốn thiếu nữ.
Tuổi tác bốn người này tương tự như hắn, nhưng cả bốn đều là Hồn Đàm cảnh, quan trọng hơn là tốc độ cực nhanh, nhanh hơn cả Thiên Đà Tử, không khác gì bốn bóng quỷ.
Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là trên một tòa núi nhỏ phía bên trái còn đứng một cô bé xinh đẹp chừng mười một mười hai tuổi. Cô bé kia không ra tay, lạnh lùng nhìn hiện trường chiến đấu, Lục Ly tùy ý cảm ứng một cái, phát hiện cô bé này cũng là Hồn Đàm cảnh!
Thiên Đà Tử bất hạnh nói trúng, nơi này thiên địa Huyền khí đặc biệt nồng đậm, chỉ cần có thổ dân, thực lực khẳng định đều rất cường đại.
Năm thiếu nữ này ăn mặc rất kỳ dị, đều mặc áo vải, tóc chải bím, lỗ tai có vẻ rất nhọn, rõ ràng là thổ dân ở tiểu thế giới này.
Xuất hiện năm tên thổ dân, cả năm tên đều là Hồn Đàm cảnh, cô bé kia mới mười một mười hai tuổi cũng đã đạt đến Hồn Đàm cảnh.
Cường giả tiểu thế giới này rốt cục mạnh tới cỡ nào?! Cường giả đỉnh phong nhất sẽ đạt tới cảnh giới gì?.
- À? Còn có mấy kẻ ngoại lai nữa?
Bốn thiếu nữ kia đang giao chiến với Thiên Đà Tử, không chú ý tới Lục Ly, nhưng cô bé xinh đẹp đứng trên núi nhỏ lại chú ý thấy.
Trên nét mặt hờ hững của nàng lộ ra một tia giễu cợt, nói:
- Tới thật đúng lúc, lão đầu này sắp chết già rồi, thịt quá khó ăn. Đứa này còn khá trẻ, mang về nấu chắc chắn rất ngon.
Cả người Lục Ly khẽ run lên, thổ dân nơi này đều ăn thịt người?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.