Chương trước
Chương sau
 
Lục Ly lần nữa lĩnh hội tới sự lãnh huyết vô tình của đại gia tộc, đối với gia tộc mà nói thì không có cái gì gọi là nhân tình hết. Ngươi có thể sáng tạo giá trị và lợi ích cho gia tộc, gia tộc sẽ cung kính với ngươi như là với ông nội, còn nếu ngươi không có tác dụng gì cho gia tộc thì ngươi có quỳ gối cầu xin, gia tộc cũng sẽ không nhả cho ngươi dù chỉ một cắc.
 
Lục Ly đành phải cắn răng tiêu tốn thêm hai ngàn điểm cống hiến, trong bản tâm đắc tu luyện này có giảng giải độc đáo đối với ngưng tụ Thần Hải. Lục Ly cảm thấy chỉ cần lĩnh ngộ kiến thức trong đó, không nói có thể thành công ngưng tụ Thần Hải, chí ít cũng sẽ có được phương hướng.
 
Hắn đọc đi đọc lại bí tịch mấy lần, dù sao thời gian cũng dư dả, sau đó lại tiếp tục tìm kiếm, xem xem thứ giảng thuật trong bản tâm đắc kia có thật chính xác hay không.
 
Một canh giờ sau, Lục Ly đi ra, hắn tìm được ba quyển giảng thuật về phương pháp ngưng tụ Thần Hải, miêu tả trên đó đều không khác nhau nhiều, hiện tại hắn đã triệt để hiểu rõ làm sao ngưng tụ Thần Hải.
 
Sợ mình quên mất, Lục Ly nhanh chóng về nhà tìm giấy bút ghi lại cách thức ngưng tụ Thần Hải.
 
Lục Linh thấy Lục Ly đi hơn hai canh giờ, lại không ôm về một đống phế Huyền khí bèn nghi hoặc hỏi:
 
- Sao thế?
 
Lục Ly giải thích một lượt, có chút sầu muộn nói:
 
- Vốn tưởng là điểm cống hiến đã đủ, không cần lo lắng đồ ăn cho Tiểu Bạch. Nhưng giờ Liễu gia đang nhắm vào ta, hơn một ngàn điểm cống hiến còn lại sợ rằng không căng được bao lâu.
 
Vóc dáng Tiểu Bạch không tăng, sức ăn lại tăng, nếu đi mua phế Huyền khí, phỏng chừng không căng được quá một tháng, sau đó Lục Ly lại phải ra khỏi thành, đi làm nhiệm vụ kiếm điểm cống hiến.
 
Lục Linh nghĩ nghĩ, nói:
 
- Vậy ngươi đừng đi đổi phế Huyền khí, ngươi đi Linh Tài đường, ở trong đó hẳn là cũng có thứ Tiểu Bạch có thể ăn. So với phế Huyền khí, linh tài bình thường càng rẻ, nếu tìm được đồ ăn thích hợp thay thế, chút điểm cống hiến kia của ngươi chắc cũng căng được mấy tháng.
 
- Được rồi!
 
Lục Ly ra cửa tìm tới Linh Tài đường, tùy tiện hỏi dò một cái liền ra, ở mỗi gia tộc đây đều là đường khẩu tương đối phổ biến.
 
Tất cả võ giả Liễu gia ra ngoài thu thập linh tài, không cần dùng tới đều sẽ nộp lên Linh Tài đường. Nơi này là bảo khố của mỗi gia tộc, ngươi cần linh tài gì đều có thể cầm điểm cống hiến tới đổi.
 
Linh tài bao gồm rất nhiều loại, tỷ như khoáng thạch, nội đan, da lông, sừng Huyền thú, hay là các loại linh dược, vật kỳ dị. Chỉ cần là thứ có thể có tác dụng với võ giả thì đều gọi chung là linh tài.
 
Linh Tài đường rất lớn, tựa như một tòa thành bảo, nhân viên trông giữ bên trong cũng nhiều, đến tận năm người. Lục Ly đi tới nhìn lướt qua một vòng, phát hiện bên trong cũng có hai tầng, tầng thứ nhất đã có hơn hai mươi gian phòng.
 
Vào đây cần nghiệm chứng lệnh bài, lúc Lục Ly giao ra lệnh bài, sắc mặt mấy tên chấp sự Linh Tài đường lập tức trầm xuống, một người lạnh giọng nói:
 
- Tầng thứ hai ngươi không tư cách đi vào, còn muốn đổi linh tài ở tầng thứ nhất, điểm cống hiến phải gấp bốn lần!
 

Lục Ly không mấy ngạc nhiên, khách khanh muốn hoán đổi vốn đã cần phải gấp đôi điểm cống hiến, giờ Liễu gia nhắm đến hắn, điểm cống hiến lại gấp đôi cũng là điều bình thường.
 
Hắn thu hồi lệnh bài, đảo mắt nhìn quanh gian phòng bốn phía, tìm tới gian ghi khoáng thạch, sau đó tiến vào.
 
Tiểu Bạch thích ăn phế Huyền khí, trước khi bị hủy, phế Huyền khí là Huyền khí, Huyền khí lại do các loại khoáng thạch dung luyện mà thành, Lục Ly suy đoán thứ Tiểu Bạch thực sự thích ăn hẳn là khoáng thạch.
 
Đi vào phòng, Lục Ly phát hiện bên trong căn bản không phải một gian, mà là một đại điện, bên trong chất đầy các loại khoáng thạch. Lục Ly nhìn lướt qua một lượt, sau đó lôi Tiểu Bạch ra từ trong tay áo, nói với nó:
 
- Trong này có thứ ngươi thích ăn không?
 
Tiểu Bạch nhìn mấy đống khoáng thạch xung quanh, mắt nhỏ lộ vẻ khinh thường. Một đường bôn tẩu quan sát, phải đến khi nhìn thấy một loại tinh thạch màu đỏ lửa mới sáng mắt lên, cả người nhào tới định gặm tinh thạch màu đỏ lửa kia.
 
Quả nhiên!
 
Lục Linh và Lục Ly suy đoán không sai, thứ Tiểu Bạch thực sự thích ăn không phải Huyền khí, mà là loại tinh thạch màu đỏ lửa cần cho rèn đúc Huyền khí.
 
Hắn vội vàng ôm lấy Tiểu Bạch, nhìn ghi chú bên cạnh tinh thạch, trên mặt thoáng hiện ý cười. Tinh thạch này gọi là Hỏa Ngọc thạch, là một loại tinh thạch rất thường thấy, tác dụng cực nhiều, là tinh thạch tất không thể thiếu cho luyện chế Huyền khí.
 
Quan trọng nhất chính là Hỏa Ngọc thạch cực rẻ, một điểm cống hiến mười viên, dù hắn cần tiêu tốn điểm cống hiến gấp bốn lần ghi giá, nhưng hắn còn có hơn ngàn điểm cống hiến, đủ để mua sắm mấy ngàn viên.
 
Lục Ly giấu Tiểu Bạch đi, sau đó bước ra ngoài, để chấp sự hoán đổi một ngàn viên Hỏa Tinh Thạch.
 
Tiêu tốn bốn trăm điểm cống hiến, Lục Ly vác một túi Hỏa Tinh Thạch về nhà, nhét Hỏa Tinh Thạch vào trong góc, lôi Tiểu Bạch ra, nhếch miệng cười nói:
 
- Ăn hết mình, đừng no căng là được.
 
Hí hí
 
Tiểu Bạch cao hứng kêu mấy tiếng, nhào vào trong bao tải cắn một viên Hỏa Tinh Thạch, chẳng mấy chốc đã cắn nát nuốt xuống. Ăn một lúc năm viên Hỏa Tinh Thạch, nó mới hài lòng sấp mình trong góc ngủ thiếp đi.
 
- Được rồi, Lục Ly, ngươi đừng quản Tiểu Bạch nữa, tạm thời không cần lo đồ ăn cho nó.
 
Lục Linh gật gật đầu, nhìn Lục Ly nói:
 
- Giờ ngươi nghĩ cách thử xem có thể ngưng tụ Thần Hải không, tạm thời đừng tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ, cảnh giới mới là vương đạo. Ăn cơm xong, ngươi liền bế quan.
 
Sắp đến giờ cơm, Lục Ly ngồi tán gẫu với Lục Linh một lúc, có người đưa cơm tới. Lục Ly quét qua cơm canh, phát hiện rõ ràng kém xa trước kia, trước kia hai người có bốn món một canh, giờ canh không có, món cũng chỉ còn hai …
 

- Liễu gia quá hẹp hòi!
 
Lục Ly bĩu môi lẩm bẩm một tiếng, Lục Linh lại mỉm cười nói:
 
- Ta không phải khách khanh Liễu gia, còn có thể ở lại, được Liễu gia nuôi miễn phí, như vậy đã tính là rất nể mặt ngươi.
 
Lục Ly không quản, dù sao chỉ cần không đói bụng là được, ăn ngon ăn dở đều không sao cả. Ăn xong hắn lập tức về phòng bế quan tu luyện, hiện tại hắn đã nắm giữ cách ngưng tụ Thần Hải, có thể thử một phen.
 
Ngưng tụ Thần Hải rất đơn giản.
 
Nói là ngưng tụ, không bằng nói là khai mở, bởi vì bên trong thân thể người vốn không có Thần Hải, muốn có tất phải khai mở ra mới được.
 
Mỗi người đều có mười hai chủ kinh mạch, chạy dọc toàn bộ thân thể, võ giả có thể vận chuyển Huyền lực du tẩu toàn thân, gia tăng lực lượng, tốc độ và sức phòng ngự.
 
Nhưng mà!
 
Kinh mạch rất nhỏ, Huyền lực có thể chứa đựng bên trong quá ít, bởi thế võ giả muốn có được Huyền lực sử dụng mãi không hết, vậy thì nhất định phải khai mở Thần Hải, dùng Thần Hải chứa đựng Huyền lực.
 
Sau khi có được Thần Hải, thân thể võ giả có thể chứa đựng lượng Huyền lực gấp trăm lần nghìn lần trước kia, lúc chiến đấu sẽ không xuất hiện tình trạng Huyền lực không đủ.
 
Mặt khác, Thần Hải còn có một năng lực cực kỳ biến thái, đó chính là cô đọng Huyền lực, khiến uy lực Huyền lực được tăng cường. Nhờ đó võ giả Thần Hải Cảnh mới càng thêm cường đại, có thể quét ngang hết thảy võ giả Huyền Vũ cảnh.
 
Ngưng tụ Thần Hải, nói cho cùng chính là dùng Huyền lực cường hoành đè ép ra một không gian trong thân thể, một không gian thần kỳ có thể chứa đựng Huyền lực.
 
Đạo lý rất đơn giản, phương pháp Lục Ly cũng đã hiểu, chẳng qua hắn không dám mạo muội bắt tay vào ngưng tụ Thần Hải ngay.
 
Hắn đầu tiên là tu luyện Huyền lực, tu luyện nguyên suốt bốn năm canh giờ, chờ Huyền lực trong mười hai dải kinh mạch tràn đầy, sau đó mới bắt đầu triệu tập Huyền lực đến chỗ giao nhau của hai dải kinh mạch nơi bụng dưới.
 
- Bắt đầu ngưng tụ!
 
Lục Ly hít một hơi thật sâu, cầm lấy một đoạn gỗ cắn ở trong miệng, nhắm mắt nhập định. Sở dĩ phải cắn đoạn gỗ là bởi hắn sợ lát nữa quá đau, không tự chủ được cắn đứt đầu lưỡi.
 
Ngưng tụ Thần Hải không khác gì cường hành mở ra một không gian thần bí trong thân thể, nếu không có đan dược đặc thù phụ trợ, quá trình sẽ đau đớn dị thường, thậm chí nếu khống chế không tốt còn có khả năng bạo thể mà chết.
 
Lục Ly không có đan dược, hắn chỉ có thể cường hành gánh chịu đau đớn, dựa vào ý chí lực cường đại của bản thân để chống lại thống khổ, khai mở ra Thần Hải.
 
Tu luyện Võ Đạo, nghịch thiên cải mệnh!
 
Nếu ai cũng có thể biến thành cường giả, vậy thì thiên này dễ nghịch quá.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.