Chương trước
Chương sau
 
 
- Một trăm năm mươi đao, a, khí lực lại tăng lên ít nhất bốn năm trăm cân, không tệ, không tệ!
 
Trong đầm nước, Lục Ly bị nước sông lao xuống, từ trong đầm nước bắn ra, mặt mũi mừng như điên cảm khái nói.
 
Đêm qua luyện hóa một viên Thối Thể Đan, buổi sáng dậy Lục Ly cảm giác toàn thân thoải mái, có khí lực dùng không hết, lập tức rời giường tới sơn cốc.
 
Hôm nay cáu bẩn trên người hắn ít đi rất nhiều, lực lượng gia tăng cũng ít một chút, bất quá vẫn tăng lên hơn bốn trăm cân.
 
- Tiếp tục!
 
Nghỉ ngơi một lát, Lục Ly phóng về phía thác nước, bắt đầu khổ luyện. Bảy năm qua mỗi ngày hắn đều lợi dụng thác nước này tôi thể, đồng thời luyện tập đao pháp, cơ hồ không có ngừng qua.
 
Hắn bổ ra trường đao, nghiêm chỉnh mà nói không tính đao pháp. Bất quá hắn không thể tu luyện ra huyền lực, ở bộ lạc không người để ý, tự nhiên không người dạy hắn đao pháp. Huyền kỹ càng không cần phải nói, dạy hắn cũng vô dụng.
 
"Đao pháp" này là Lục Ly ở trong vô số vật lộn nghĩ ra được, sau mười tuổi Lục Ly thường xuyên lên núi, săn giết dã thú, nuôi sống mình và tỷ tỷ.
 
Ở trong vô số lần vật lộn, hắn phát hiện đánh với dã thú, chiêu thức hoa lệ là hoàn toàn vô dụng. Chỉ có đao nhanh nhất mới có thể ở trước khi dã thú công kích mình, kích thương hoặc giết chết dã thú, thành công sống sót.
 
Đương nhiên...
 
Đao pháp này Lục Ly chưa bao giờ dùng qua với người, thậm chí cây trường đao này Lục Ly cũng không dám đưa vào bộ lạc. Mặc dù bộ lạc thường xuyên có người ức hiếp tỷ đệ bọn hắn, nhưng võ giả của Địch Bá nhất mạch rất nhiều, Địch Bá còn là cường giả Thần Hải cảnh. Một khi náo ra đại sự, hắn và Lục Linh tuyệt đối sẽ bị khu trục ra khỏi bộ lạc, lưu lạc sơn dã.
 
Tu luyện hơn một canh giờ, Lục Ly giơ nâng thạch chạy về bộ lạc, đến phụ cận bộ lạc, để cự thạch xuống, từ cửa trước đi về nhà mình.
 
Hôm nay đám người Địch Hổ không có kiếm chuyện, đi đường gặp phải tộc nhân thần sắc đều lạnh lùng, căn bản không người phản ứng đến hắn.
 
Lục Linh làm xong điểm tâm, Lục Ly nếm qua liền đi ra bộ lạc, tiếp tục kéo quan tài.
 
...
 
Cộc cộc cộc!
 
Thời điểm Lục Ly kéo cổ quan xuống Đoạn Nhận Lĩnh, đám người Liễu Vũ cưỡi Ngân Lang từ đằng xa lao vụt đến, tới chỗ Lục Ly, đám người Liễu Vũ lại lộ ra vẻ kinh ngạc.
 
Nhìn Lục Ly vài lần, Liễu Vũ có chút không dám xác định hỏi:
 
- Lục Ly, khí lực của ngươi lại tăng lên bốn năm trăm cân?
 
Lục Ly không hiểu, hắn hỏi ngược lại:
 
- Đại nhân, một viên Thối Thể Đan có thể gia tăng mấy trăm khí lực nha, này có vấn đề gì sao?
 
Vấn đề lớn!
 
Liễu Vũ và đám hộ vệ liếc nhau, ánh mắt nhìn Lục Ly đều như quái vật. Hôm qua bọn hắn không có nhắc nhở, là muốn cho Lục Ly ăn thiệt thòi, từ bỏ lựa chọn Thối Thể Đan.
 
Bất luận đan dược gì dùng qua nhiều, dược lực đều sẽ giảm bớt, nhất là loại đan dược rèn luyện thân thể. Dùng qua nhiều dược vật, thân thể sẽ có kháng dược tính, không cách nào hấp thu toàn bộ, rất nhiều dược lực sẽ lãng phí.
 
Liễu Vũ và rất nhiều hộ vệ đều dùng qua hai viên Thối Thể Đan trở lên, bọn hắn nhớ tinh tường, viên thứ nhất có thể gia tăng bốn năm trăm cân, viên thứ hai lại chỉ có thể gia tăng một hai trăm cân.
 

Lục Ly liên tục hai ngày dùng hai viên Thối Thể Đan, không chỉ không có suy yếu kỳ, viên thứ hai còn có thể gia tăng bốn năm trăm cân khí lực? Ngươi bảo chúng ta làm sao có thể không kinh ngạc?
 
- Ngươi luyện hóa Thối Thể Đan như thế nào? Thân thể có dị dạng gì, ngày thứ hai sau khi tỉnh lại tình huống như thế nào?
 
Liễu Vũ cẩn thận hỏi thăm, Lục Ly giải thích một lần, sau khi đám người Liễu Vũ nghe xong, chân mày cau lại.
 
Không có dị thường gì a!
 
Tình huống của Lục Ly sau khi dùng không khác bọn hắn bao nhiêu, khác biệt duy nhất là, bọn hắn dùng viên thứ hai, thân thể đã không có bài xuất tạp chất.
 
- Thể chất của tiểu tử này thật biến thái, đáng tiếc không thể tu luyện huyền lực...
 
Liễu Vũ cảm khái, trên người Lục Ly phát sinh tình huống, chỉ có thể nói thể chất hắn biến thái, có thể hấp thu toàn bộ dược lực của Thối Thể Đan.
 
Không thể tu luyện huyền lực, thể chất lại biến thái cũng vô dụng, đám người Liễu Vũ thở dài rời đi. Lục Ly không hiểu thấu nhìn bọn hắn, sau đó tiếp tục kéo quan tài.
 
Khí lực đã tăng đến gần bốn ngàn cân, Lục Ly kéo quan tài thoải mái hơn, lần này mới hoàng hôn hắn đã tới Hắc Ưng Lĩnh.
 
- Di tiểu thư!
 
Sau khi Lục Ly lên đỉnh núi, Liễu Vũ sớm đã trở lại Hắc Ưng Lĩnh chỉ Lục Ly nói:
 
- Thể chất của tiểu tử này rất biến thái, liên tục sử dụng hai viên Thối Thể Đan, không chỉ không có suy yếu kỳ, còn có thể gia tăng bốn năm trăm cân khí lực. Không bằng... Chiêu hắn vào gia tộc, nhìn xem có thể bồi dưỡng hay không?
 
- Ách?
 
Di tiểu thư ngồi ở trên lưng một con Ngân Lang, người mặc áo lông chồn màu tím, tư thế hiên ngang, khuôn mặt nàng lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn thoáng qua Lục Ly, trầm mặc một lát mới hờ hững nói:
 
- Không được, Liễu gia chúng ta chỉ mời chào võ giả. Không thể tu luyện huyền lực, thể chất lại tốt gấp mười lần cũng vô dụng.
 
- A...
 
Liễu Vũ hơi có chút thất vọng, hắn có chút hảo cảm với Lục Ly. Tiểu tử này tính cách cứng cỏi, không sợ gian khổ, quật cường như trâu, nhìn thấy Lục Ly, Liễu Vũ mơ hồ nhìn thấy mình lúc tuổi còn trẻ.
 
Sau khi Lục Ly sắp xếp cổ quan cẩn thận, lẳng lặng chờ đợi ở một bên, hôm nay người kéo quan tài tựa hồ ít đi một chút. Xem ra có mấy lão giả sợ khí vận thọ nguyên bị đoạt, không dám tiếp tục kéo.
 
Lục Ly lại không sợ.
 
Trước khi kéo quan tài Lục Linh đã nói qua, quỷ thần đơn thuần chỉ là hoang đường, không cần quá tin. Cường giả được vô số người thờ phụng cúng bái, sẽ bị thần hóa. Quỷ càng là người bịa đặt ra, người đã chết hết thảy đi vào hoàng thổ, như vậy còn có quỷ quái gì đáng nói?
 
Nàng nói nếu như mỗi ngày tế bái quỷ thần liền hữu dụng, thì tất cả mọi người không cần lao động, trên trời sẽ tự rơi xuống đồ ăn. Nếu như quỷ thần thật có thể che chở thế nhân mà nói, con dân Bắc Mạc cũng sẽ không có tai nạn.
 
Lục Ly rất tán thành.
 
...
 
Hôm nay thời tiết kah1 tốt, mặt trời lặn chiếu rọi ra từng mảnh hào quang, chiếu rọi toàn bộ đại địa sáng đỏ, địa thế của Hắc Ưng Lĩnh rất cao, ở trên cao nhìn xuống phong cảnh sẽ rất đẹp.
 
- Được rồi!
 
Chờ mấy nén hương, Liễu Vũ khẽ nói, để Lục Ly tỉnh hồn lại. Liễu Vũ nhảy xuống Ngân Lang, chuẩn bị trả thù lao hôm nay, Lục Ly và đám lão giả ánh mắt lửa nóng, vất vả kéo quan tài chính là vì giờ khắc này.
 
- Vù vù...

 
Đột nhiên, phương nam truyền đến tiếng xé gió chói tai, mọi người giật mình nhìn lại, sau khi nhìn rõ, mọi người không khỏi rung động, mặt mũi tràn đầy kinh sợ.
 
Nương theo tiếng rít càng lúc càng lớn, ở bầu trời phương nam, một điểm vàng nhanh chóng biến lớn, là một cỗ chiến xa hoàng kim to lớn.
 
- Vì sao chiến xa có thể bay trên bầu trời?
 
Lục Ly kinh ngạc thì thào, Liễu Vũ ở bên cạnh vội vàng khiển trách:
 
- Im lặng! Đây là thượng cổ chiến xa, là Huyền khí Thiên phẩm, phía trên ngồi là cường giả của gia tộc siêu cấp.
 
Lục Ly vội vàng ngậm miệng, mở to hai mắt nhìn chằm chằm chiếc chiến xa hoàng kim kia. Ở trong nháy mắt thoáng qua, Lục Ly thấy được trong chiến xa đứng bảy tám cường giả mặc chiến giáp hoàng kim.
 
Mặc dù những cường giả kia thu liễm khí tức, nhưng khí huyết trên người vẫn cực kỳ khủng bố, ép tới Lục Ly và đám người không kịp thở.
 
- Đây mới thật là cường giả.
 
Chờ chiến xa hoàng kim biến mất, Lục Ly lòng vẫn còn sợ hãi, loại cảm giác kia quá kinh khủng, tựa như thấy được mấy con Huyền thú mạnh mẽ.
 
- Nếu ta cường đại như vậy thì tốt rồi, tỷ tỷ sẽ không bị người của bộ lạc khi dễ.
 
Lục Ly âm thầm siết chặt nắm đấm, sau đó ánh mắt nóng rực thì thào:
 
- Chờ ta thức tỉnh huyết mạch, thì có thể tu luyện huyền lực, ta nhất định sẽ trở thành cường giả!
 
Cường giả, sừng sững ở trên vạn người, quan sát chúng sinh, bọn hắn đưa tay có thể san bằng dãy núi, phán quyết sinh tử.
 
Ở Bắc Mạc, người người đều muốn trở thành cường giả, đều muốn sừng sững ở trên chúng sinh. Gặp qua mấy cường giả trên chiến xa, giờ khắc này trái tim muốn trở thành cường giả của Lục Ly càng thêm mãnh liệt.
 
- Hưu...
 
Lục Ly còn chưa từ trong rung động khôi phục lại, nơi xa lần nữa truyền đến hai tiếng xé gió, rất nhanh hai chiếc thuyền thép màu bạc trắng gào thét lao đến.
 
Hai chiếc thuyền này còn lớn hơn chiến xa hoàng kim, dài chừng ba mươi mét, rộng mười mét, toàn thân như thủy ngân, giống như một cự thú dữ tợn, muốn che đậy bầu trời.
 
- Chiến xa biết bay coi như xong, thuyền cũng bay được?
 
Không chỉ Lục Ly, những lão giả kéo quan tài kia cũng khiếp sợ không thôi, bọn hắn có vài người sống hơn giáp, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bảo vật thần kỳ như thế.
 
- Đây cũng là Huyền khí cường đại, các ngươi câm miệng cho ta, chọc giận những đại nhân vật kia, chúng ta đều phải chết!
 
Hộ vệ Liễu gia không ngừng dặn dò, mọi người ngừng thở, không dám phát ra bất kỳ thanh âm nào. Không bao lâu, lại có mấy chiếc chiến xa hoàng kim và thuyền thép gào thét đi tới, đều không hề dừng lại bay về phương bắc.
 
- Phương bắc là Hàn Băng Thâm Uyên, nhiều cường giả gia tộc đến như vậy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?
 
Di tiểu thư và Liễu Vũ liếc nhau, sắc mặt hai người đều trở nên nặng nề.
 
Vũ Lăng Quận ở Bắc Mạc, ngay vòng ngoài của tuyệt địa Hàn Băng Thâm Uyên, vạn nhất bên kia xảy ra chuyện, Vũ Lăng Quận cũng sẽ gặp tai họa.
 
 
 
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.