Chương trước
Chương sau
Thần sắc bình tình như núi, Phong Lôi trầm giọng nói:
- Lúc trước cha đã cứu Phong Lôi ra khỏi cơn nước lửa, nếu không, hiện tại Phong Lôi vẫn còn nằm dưới đáy sông, gánh chịu biết bao đau khổ. Đối với Phong Lôi mà nói cả thiên địa này cũng không quan trọng bằng một sợi tóc của cha, nếu cha bị trấn áp, vậy Phong Lôi sẽ khiến cho những người đã trấn áp cha phải trả giá!
- Tiểu tử cuồng vọng! Tiền bối tông môn ta, há là một tên Long Vương cửu giai như ngươi có thể trấn áp? Quả thật không biết thế nào là đất rộng trời cao!
Lăng Tiêu hừ lạnh, bên cạnh đó, bọn Hàn Chấn tuy không lên tiếng, nhưng ý tứ lộ ra trong ánh mắt cũng không khác.
Phong Lôi khẽ liếc, giọng lạnh lùng:
- Ngươi là cái thá gi, dám nói với ta như vậy?!
- Làm càn!
Lăng Tiêu trừng mắt quát lên, hiện tại tông môn toàn đại lục đang hội tụ, Phong Lôi nói lời như vậy, dù với tâm cảnh tu vi Kiếm Tôn cái thế của Lăng Tiêu cũng phải nổi giận đùng đùng, với thực lực và thân phận của y, những lời này sỉ nhục không thua gì cướp vợ giết con.
- Bùng... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Kiếm Ý Thiên Lôi bá đạo bùng lên, thế thiên địa kinh khủng trên chín tầng trời bị dẫn động, ý chí Kiếm Đạo màu trắng đục cũng đồng thời giáng xuống. Trong tay Lăng Tiêu lập tức xuất hiện một thanh thần kiếm màu tím.
Thần kiếm này dài bốn thước ba tấc, lấy Thiên Lôi làm chuôi kiếm quang làm lưỡi, trên thân kiếm toát ra khí Phong Mang kinh người, trên không bất chợt nổi lên sấm sét đầy trời, vạn dặm đại địa đồng thời run rẩy, chỉ có khu vực Kiếm Thần sơn an nhiên bất động, dường như không có gì có thể làm lung chuyển mảy may.
Thấy Lăng Tiêu xuất thủ, Độc Cô Cầu Kiếm cũng chỉ khẽ cau mày, nhưng không ra tay ngan cản.
Đối mặt với Kiếm Ý của Lăng Tiêu đè ép, Phong Lôi không tỏ ra chút sợ hãi chỉ là trong đôi mắt rồng của y, một cỗ dao động quỷ dị chậm rãi khuếch tán ra.
- Đây là...
Hai mắt Độc Cô Cầu Kiếm mở thật to, nhìn thẳng Phong Lôi trước mặt:
- Long huynh, đồ đệ của huynh…..
Long Tuyền khẽ cười nói:
- Đây là phúc phận của nó, cũng là phúc phận của Long tộc ta.
- Chẳng trách...
Độc Cô Cầu Kiếm gật gật đầu như đã hiểu ra, không nói nữa.
- Rống...
Tiếng long ngâm vô cùng bá đạo vang lên, so với tiếng long ngâm của Thiết Phong trước kia thì mạnh mẽ hơn gấp trăm lẩn, đây là long uy của Long Vương cái thế, long uy mênh mông bùng lên, một hư ảnh Long Vương màu tím trắng khổng lồ thành hình sau lưng Phong Lôi, hư ảnh Long Vương này cao chừng năm ngàn trượng, mắt rồng nhìn chăm chú vào Lăng Tiêu ở xa xa, ngay tức khắc, một viên châu màu tím trắng từ trong miệng hư ảnh Long Vương bay ra.
Hạt châu màu tím trắng này vừa xuất hiện, một cỗ uy áp mênh mông đè ép thiên địa xông thẳng lên chín tầng mây. Tiếng long ngâm cuồn cuộn từ hạt châu vang lên giống như tồn tại từ ngàn xưa, mộĩ cỗ khí tức tang thương khuếch tán lan tràn.
- Tổ Long Long Cháu!
Độc Cô Cầu Kiếm kinh hô thất thanh, ánh mắt trước nay vốn bình tĩnh, lần đầu tiên toát ra vẻ khiếp sợ.
Mà trong lúc này, bị tiếng long ngâm kia tấn công, cự kiếm Kiếm Ý sau lưng Lăng Tiêu run lên kịch liệt, ngay sau đó lập tức vỡ nát trong vô hình, Lăng Tiêu phun ra một ngụm nghịch huyết, giờ phút này, y cảm thấy rất rõ ràng Kiếm Anh của mình đang rung động, Đan Điền Khí Hải gần như tan nát.
Rốt cục đây là thứ gì?
Lăng Tiêu khiếp sợ kinh hoàng, lúc này y cảm thấy trong Đan Điền Khí Hải của mình, kiếm thuẫn màu tím hiện ra vết nứt dày đặc, kiếm thuần màu tím này là Thiên Lôi Thuẫn, kiếm Bảo trung phẩm đỉnh phong do y tự tay ngưng luyện. Chính vì tự tay ngưng luyện, cho nên có thể phát huy ra tất cả uy năng, dù là Kiếm Tôn đỉnh phong cũng đừng mơ một đòn đánh vỡ, nhưng chỉ là tiếng long ngâm thật sự đã làm cho kiếm thuẫn rạn nứt, vậy hạt châu màu tím trắng kia rốt cục là Linh Bảo thế nào?
Tông sư các tông cũng tỏ ra khiếp sợ vô cùng, thực lực của Lăng Tiêu ra sao, bọn họ biết rất rõ ràng, nhưng tu vi như vậy lại không chịu nổi một tiếng long ngâm, vậy rốt cục là Phong Lôi có thực lực thế nào?
Nhìn Lăng Tiêu đang mềm nhũn trong lòng trường lão phía sau, Phong Lôi lại nhìn quanh một vòng, giọng lạnh lùng:
- Ta không cần biết ai ra tay, nhưng cũng liên lụy tới những tông môn này, một năm sau, ta sẽ đi thăm hỏi từng tông một.
Không ai mở miệng, giờ phút này, các tông đã mặc nhận thực lực của Phong Lôi, e rằng ở đây ngoại trừ Độc Cô Cầu Kiếmra, không ai có thể khống chế y. Đặc biệt Tổ Long Long Châu hết sức đáng ngờ kia, không ngờ lại là Linh Bảo kinh người, khó lòng tưởng tượng.
Độc Cô Cầu Kiếm cau mày nhìn Long Tuyền:
- Đây là thời kỳ khác thường, chẳng lẽ Long Hoàng muốn tự ý làm càn sao?
Long Tuyền lắc lắc đầu:
- Cũng không phải, theo như lời Độc Cô huynh vừa nói Phong Lôi nó chỉ kết liễu một đoạn nhân quả mà thôi, về phần thời kỳ khác thường này, tự nhiên phải hành sự khác thường, mới có thể có được một đường sinh cơ.
Độc Cô Cầu Kiếm không nói gì thêm, chỉ xoay người sang hướng khác, nhìn lên kiếm đài ngàn dặm, lúc này trên kiếm đài đã không còn một bóng người, sự xuất hiện bất ngờ của Long Hoàng đã quấy nhiễu cuộc luận kiếm của đại lục, đệ tử các tông đã trở về khu vực tông mình.
Độc Cô Cầu Kiếm thở dài:
- Lần luận kiếm này dang dở như vậy, lão phu tiếc nuối vô cùng, nửa năm sau, luận kiếm sẽ bắt đầu trở lại, mong các tông thứ lỗi.
Không để ý đến chuyện khác, sau khi Độc Cô Cầu Kiếm dứt lời, Phong Lôi bèn tiến vào khu vực của Kim Thiên tông, còn Long Tuyền nhìn theo Phong Lôi, giơ tay ấn hờ một cái, một điểm linh quang màu trắng tinh thuần lập tức rời tay bay ra, chui vào trong Mi Tâm của Phong Lôi:
- Khống chế ra sao, vậy phải xem bản lãnh của con.
Trong mắt Long Tuyền lúc này dường như sinh ra hư không vô tận, rốt cục bước ra một bước, biến mất ngay tại chỗ.
- Bằng vào tâm mình, mới không bị bất cứ thứ gì làm trở ngại, tâm thiện hay ác, chỉ trong một niệm mà thôi.
Thanh âm Long Tuyền rất lâu không tiêu tan, lọt vào tai nhiêu Tông sư, ai nấy cũng có điều lãnh ngộ.
Thời gian nửa năm trong mắt Kiếm Giả các tông ở đây qua rất nhanh, chỉ trong nháy mắt rồi biến mất, nhưng lúc này trong mắt bọn Lăng Tiêu, lại hết sức chậm chạp lâu dài.
Lúc này Đại Hội luận kiếm đã không còn quan trọng, chuyện quan trọng là trường đại chiến mà Phong Lôi sắp sửa khơi lên một năm sau.
Tổ Long Long Châu là Linh Bảo thế nào, không ai biết, nhưng cái tên Tổ Long lại như sấm dậy bên tai.
Tổ Long.., Chân Long sinh ra đầu tiên khi thiên địa sơ khai chính là Tổ Long, sau đó lại có Chân Long ứng với Thiên Đạo sinh ra, chính là hóa thân của Tổ Long, sinh sôi nảy nở ra hàng ngàn hàng vạn, sinh sống dưới sự chở che của Thiên Đạo, nhưng do năm tháng dài vô tận mài mòn, cho nên Tổ Long đã bị lãng quên, mãi đến sau khi Long Tuyền rời đi, một ít kẻ có kiến văn quảng bác trong các tông mới nhớ lại một ít kiến thức từ xưa.
Có thể sinh ra hàng ngàn hàng vạn Long tộc, Tổ Long này rốt cục hùng mạnh tới mức nào, không ai biết được, e rằng có thể đạt tới cảnh giới Thánh Giả, dĩ nhiên vượt qua cực hạn hung thú thập giai, cho nên Long Châu do một thân hùng mạnh của Tổ Long ngưng tụ mà thành, rốt cục chất chứa bao nhiêu uy năng trong đó, không ai biết.
Nhưng từ trận chiến giữa Phong Lôi và Lăng Tiêu khi trước, các tông có thể thấy rằng, Phong Lôi tuyệt đối có đủ chiến lực đánh một trận cùng Kiếm Tổ.
Lúc này ánh mắt các tông nhìn về phía Kim Thiên tông đã sinh ra thay đổi, cũng phải nói, trước kia Kim Thiên tông thừa thế quật khởi chỉ lập ra tông môn cấp Bạch Linh tám mươi mốt năm trước, khi bốn giới hợp nhất. Nhưng chưa nói tới vị Kiếm Tổ Tuyệt Thế trong lời đồn đã chém đứt một cánh tay của Kiếm Tổ Tuyệt Thế Tử Viêm tông, giờ phút này thêm vào Phong Lôi trước mặt, coi như Kim Thiên tông đã có hai Kiếm Tổ Tuyệt Thế.
Ít nhất về mặt lực lượng đỉnh phong, Kim Thiên tông đã vượt qua các tông, bất quá cũng không ai nghi ngờ, thật sự uy thế của năm đại tông môn cấp Tử Hoàng quá mạnh, tích lũy năm vạn năm, trong năm vạn năm hùng mạnh không suy, không ai biết được rốt cục năm đại thánh địa tông môn có được thực lực thế nào, nếu nói chỉ một tên Kiếm Tổ đã có thể hủy diệt năm đại tông môn, e rằng trong các tông trên đại lục không ai tin tưởng.
Dù là như vậy, đối với đại chiến một năm sau, các tông cũng vẫn náo nức mong chờ. Đại chiến giữa Kiếm Tổ Tuyệt Thế với nhau, trong thời gian tám mươi mốt năm qua đã xảy ra được vài lẩn, mà mỗi lần như vậy đều là đại chiến long trời lở đất, những Kiếm Tôn cái thế lãnh ngộ đột phá trong đại chiến như vậy có rất nhiều. Đối với nhiều Tông sư dưới cảnh giới Kiếm Tổ, đại chiến giữa Kiếm Tổ Tuyệt Thế với nhau, chính là cơ duyên tốt nhất để bọn họ tìm kiếm đột phá.
Phải biết rằng sau khi đạt tới cảnh giới Kiếm Phách, chẳng những phải hiểu ra đạo của mình, càng phải có ý chí Kiếm Đạo kiên cường mới có thể tiến xa hơn trên con đường Kiếm Phách, con đường Kiếm Phách đã khai quật ra căn nguyên nguồn cội, về phần làm sao để tiếp tục, đó là cơ duyên và tích lũy của từng người, mà Kiếm Đạo của Kiếm Tổ Tuyệt Thế chính là lựa chọn tốt nhất chỉ cần có thể chịu đựng được ý chí Kiếm Đạo mênh mông của Kiếm Tổ Tuyệt Thế, đợi sau khi đại chiến chấm dứt, đa số Tông sư Kiếm Phách đều có lãnh ngộ, thậm chí đột phá.
Dù là những kẻ chưa đắc đạo cũng có thể hiểu ra được đạo của mình, sau khi tiến vào Kiếm Phách đắc đạo, một lần nữa lại tiến lên.
Thời gian nửa năm đã trôi qua, trải qua bài học của Lăng Hiên nửa năm về trước, lần đại chiến kiếm đài này có vẻ hết sức công bằng, chỉ thuần túy là so tài mà Kim Thiên tông trong trận chiến này đã để lộ ra lãnh ngộ Kiếm Đạo phi phàm của đám môn nhân đệ tử.
Trong đó hai người Thiết Phong, Tần Vũ đạt được chiến tích lẫy lừng, Thiết Phong bằng vào tu vi nhị kiếp Kiếm Hoàng gia nhập vào hàng ngũ mười đại cao thủ, tuy rằng chỉ xếp hạng ba, nhưng tu vi bày ra như vậy, ai ai cũng biết rằng sau này y tiến giai tam kiếp, nhắt định sẽ có được chiến lực mạnh mẽ hơn.
Còn Tần Vũ tuy rằng kém hơn một chút, nhưng cũng tiến nhập hai mươi hạng đầu, trong năm mươi đại tông môn trên đại lục, những tông môn có được hai người tiến vào trong hai mươi hạng đầu, ngoại trừ năm đại tông môn ra, chỉ có mình Kim Thiên tông mà thôi, bởi vì mất đi Lăng Hiên, cho nên Lăng Tiêu tông chỉ có một tên đệ tử xếp hạng chín.
Trận đại chiến này giằng co mấy ngày mới kết thúc, bảo vật do Kiếm Thần sơn đưa ra làm phần thưởng khiến cho các tông sáng ngời đổi mắt. Đừng nói là linh dược vạn năm, dù là Kiếm Bảo trung phẩm, Kiếm Thần sơn cũng đưa ra một lúc mười món, còn về bí pháp thần thông, tuy rằng không có thượng phẩm, nhưng cũng có được năm món trung phẩm, xếp hạng hai mươi trở lên, ai nấy đều được một môn thần thông Kiếm Đạo hạ phẩm, tuy chỉ là hạ phẩm, nhưng do Kiếm Thần sơn đưa ra toàn là hạ phẩm đỉnh phong, thậm chí có những môn có uy năng cũng không thấp hơn trung phẩm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.