Chương trước
Chương sau
Vốn hai người Tửu Kiếm Hoàng lấy nhiều đánh ít, hơn nữa lời nói khi nãy của bọn họ đã thật sự không cần tới thể diện nữa, lúc này Kiếm Giả các tông đang có mặt tại đây. Nếu như chuyện này truyền ra, hai tông bọn họ chắc chắn uy danh mất sạch, khó nhìn người khác.
Ánh mắt Huyết Vô Cương tỏ ra lạnh lẽo vô tình, lão nhìn hai người Tửu Kiếm Hoàng, trầm giọng nói:
- Từng nghe Lục Hành Cầm Kiếm của Cầm Kiếm Hoàng tinh diệu vô song, Hạo Nhiên Chính Khí của Tửu Kiếm Hoàng không gì sánh kịp, hay là hãy vận dụng toàn lực để cho Huyết mồ xem thử, ai mói thật sự là người chỉ có hư danh.
Hai người Tửu Kiếm Hoàng nhìn nhau, gật gật đầu, lập tức ánh mắt cả hai cùng nhìn về phía Huyết Vô Cương, lần này đã thấy rỡ ràng thực lực của Huyết Vô Cương, trong lòng hai người cũng cảm thấy kính phục, Huyết Vô Cương chỉ bằng vào lực bản thân mà ngăn được hai người, nếu trận chiến khi nãy lão dốc hết toàn lực, hai người ắt sẽ thất bại. Nhưng lúc này lão lại tỏ ra ngạo mạn thách thức bọn họ, tuy rằng thái độ như vậy khiến cho hai người cảm thấy không vui, nhưng lại không thể nào không thừa nhận, thực lực của Huyết Vô Cương quả thật cao thâm vô kể.
Hai người đều là nhân vật kiêu hùng một giới, giờ phút này đương nhiên không hề do dự, chỉ thấy Cầm Kiếm Hoàng kêu lên một tiếng, đôi tay dài của lão hóa ra ảo ảnh vô cùng, một cỗ Kiếm Ý Sát Lục lập tức tuôn ra, hai tay đồng thời khuấy động năm sợi dây đàn ngũ sắc đại biểu cho Ngũ Hành. Tiếng đàn vang lên tưng tưng, dồn dập mà sắc bén, chỉ trong nháy mắt truyền khắp phạm vi hơn mười dặm không trung, tiếng đàn đi tới nơi đâu, một ít loài chim nhỏ trời sinh yếu ớt lập tức không chịu nổi tiếng đàn sát phạt, thân thể bành trướng, sau đó nổ tung thành mưa máu.
Theo Kiếm Ý Sát Lục tràn trề là năm đạo kiếm cương năm màu đại biểu cho Ngũ Hành ngưng kết giữa không trung. Hệ Hỏa nóng cháy, hệ Kim sắc bén, hệ Thổ dày nặng, hệ Thủy cuồn cuộn, hệ Mộc dẻo dai tất cả được thể hiện qua năm đạo kiếm cương tới tột đỉnh.
-Hợp!
Cầm Kiếm Hoàng thét to một tiếng, năm đạo kiếm cương vốn được khí Ngũ Hành bao vây lập tức ngưng tụ về giữa, chỉ trong thoáng chốc, một cỗ cương phong vô cùng linh hoạt sắc bén lấy Cầm Kiếm Hoàng làm trung tâm, bắt đầu khuếch tán ra.
Một tiếng kiếm ngâm long trời lở đất vang lên, trong ánh mắt khiếp sợ của Kiếm Giả các tông, một thanh cương kiếm dài ngàn trượng, rộng năm mươi trượng hình thành trên không.
Trên thân kiếm, thần quang Ngũ Hành gồm có năm màu vàng kim, xanh dương, xanh lá, đỏ, vàng đất trộn lẫn ngưng tụ lại. Theo kiếm khí Âm Sát chấn động không ngừng, bị phân tán thành vô số điểm sáng chói mắt, sau đó lại nối liền với nhau theo một hình thù kỳ dị, hình thành một bòng tuần hoàn khép kín. Ngũ Hành Tương sinh!
Lục Thanh thoáng động trong lòng, nhìn lại kiếm thức một chiêu này, hắn lập tức hiểu ra lúc trước ở tháp Thủy Vân, tuy rằng hai vị Kiếm Hoàng chỉ là nhất kiếp, nhưng nhất định bọn họ đã chừa lại tới chín phần sức lực. Nếu không, trấn Trăn Đồng kia e rằng chỉ dưới một kiếm này đã hóa thành tro bụi không còn sốt lại chút gì.
Kiếm chỉ Cầm Kiếm Hoàng múa may, một cỗ khí thế hùng mạnh hơn trước gắp mấy chục lần bạo phát, trong lúc này, toàn bộ bầu trời phía trên Bái Nguyệt phong run lên kịch liệt, rất nhiều đệ tử Cầm Kiếm tông nhìn thanh cương kiếm ngũ sắc khổng lồ như muốn khai thiên lập địa kia với vẻ mặt kinh sợ, Lục Hành Cầm Kiếm chính là uy danh của Cầm Kiếm tông bọn họ.
Lập tức thanh cương Kiếm ngũ sác đồng thời có khí Ngũ Hành và Âm Sát luân chuyên tương sinh, hội tụ mà thành, mang theo khí thế dời non lấp bể lăng không đám tới Huyết Vô Cương.
Xung quanh cương kiếm ngũ sắc có một vòng hào quang ngũ sắc sáng chói, không gian xung quanh bị chấn động rung lên từng trận kịch liệt, từng đạo không gian loạn lưu được tạo ra quấn quít vào nhau, đè ép một mảng không gian.
Kiếm Giả các tông bao gồm cả bọn Lý Trường Cầm lại phải rời xa thêm vài dặm nữa, lúc này mới có thể đứng vững, từng đạo không gian loạn lưu quét trên mây, khiến cho chỉ trong thoáng chốc, những đám mây trắng tinh khiết bị nuốt chửng mất tích.
Đối mặt với một thức Ngũ Hành Tề Xuất uy mãnh tuyệt luân của Cầm Kiếm Hoàng, đặc biệt là tiếng đàn sát phạt trong vô hình tràn ngập cả không gian, mỗi một tiếng đàn dường như đều nhắm vào linh hồn, đại thế mà trước đây Huyết Vô Cương đã đoạt được, dưới thức Ngũ Hành Tề Xuất của Cầm Kiếm Hoàng nháy mắt đã quay ngược trở về.
- Hay!
Đối mặt với một kiếm này, Tửu Kiếm Hoàng xúc động cất tiếng ngợi khen, Bích Huyết thần kiếm múa may trước người, mỗi một kiếm hết sức huyền ảo, đường nét tự nhiên.
- Giỏi cho một thức Ngũ Hành Tề Xuất, Liên lão tiểu tử, hãy xem Lượng Thiên Chính Kiếm của ta!
Lúc này, đột nhiên Tửu Kiếm Hoàng cắn chót lưỡi, phun ra một chút máu tươi lên Bích Huyết thần kiếm, Bích Huyết thần kiếm vốn đã toát ra thần mang màu vàng đỏ, sau khi nhận được chút máu tươi này lại toát ra hào quang mãnh liệt, đồng thời cả không gian cũng sáng rực lên, từng mảng không gian tràn ngập Hạo Nhiên Chính Khí màu trắng đục hét sức chói mắt.
- Vù. .. vù. .. vù. ..
Khí thế toàn thân Tửu Kiếm Hoàng đột ngột tăng vọt, trên những bức vách không gian, Hạo Nhiên Chính Khí màu trắng đục được Thiên Đạo dẫn động sinh ra, tất cả hội tụ lại trước người lão đầu nhi.
- Lượng Thiên Xích Kiếm!
Uy nghiêm vô tận lan ra, tiếng quát tràn ngập oai phong của Tửu Kiếm Hoàng chỉ trong thoáng chốc đã truyền xa hàng chục dặm, Hạo Nhiên Chính Khí nồng đậm cũng đang hội tụ vào thân thể lão.
Một cổ Kiếm Ý còn lớn hơn khi trước cuồn cuộn tuôn ra, đồng thời kiếm thức trong tay Tửu Kiếm Hoàng đã xuất ra trong nháy mắt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Vút. .. vút. .. vút. ..
Vô số đạo Kiếm cương bắn nhanh ra, trên thân Bích Huyết thân Kiếm lúc này nồng đậm Hạo Nhiên Chính Khí, mỗi một đạo kiếm cương Hạo Nhiên đều dài ngàn trượng, rộng hàng chục trượng, chỉ trong nháy mắt, tất cả nhưng đạo kiếm cương Hạo Nhiên này dung hợp lại với nhau theo nhưng đường đi huyền ảo, sau đó thu nhỏ lại thành một thanh Kiếm xích Hạo Nhiên dài năm trăm trượng, rộng hai mươi trượng, toàn bộ kiếm xích này là do kiếm cương Hạo Nhiên ngưng tụ lại mà thành, thân kiếm có hình thước, một cỗ khí Hạo Nhiên chỉ trong thoáng chốc đã bao phủ lấy Huyết Vô Cương.
Vào lúc Lượng Thiên Kiếm Xích của Tửu Kiếm Hoàng thành hình, trong phạm vi không gian mấy trăm trượng vang lên một tiếng ầm nho nhỏ, tuy rằng thanh âm rất nhỏ, nhưng Kiếm Giả các tông vẫn có thể nghe được, trên chín tầng trời, lúc này phong lôi hội tụ, tiếng sấm nổ ầm ầm vang vọng khắp nơi.
- Vù. ..
Lượng Thiên Kiếm Xích chém xuống ầm ầm, kiếm cương Hạo Nhiên mênh mông trân ngập xé toạc không gian, không gian loạn lưu dao động kịch liệt, khiến cho không khí như vang lên tiếng khóc nức nở nghẹn ngào, từng đạo cương phong không gian theo từng đạo không gian Động Hư hoành hành mà ra, sau đó bị không gian loạn lưu bao vậy lấy, toàn bộ hội tụ lại trên kiếm xích.
- Rốt cục tới rồi.
Lúc này sắc mặt Huyết Vô Cương cũng tỏ ra vô cùng ngưng trọng, sóng máu quanh thân lão vọt cao lên mấy trăm trượng, một tiếng rống giận dữ không giống tiếng người vang lên. Phía sau lưng lão, một con Huyết Xà ngưng đọng thành thực chất lập tức xuất hiện.
Con Huyết Xà này khác với Huyết Xà của Huyết Minh, toàn thân không có một chiếc vảy nào cả, nhưng lại bao trùm một tầng huyết lưu hết sức tanh hôi toát ra huyết quang chói mắt, đồng thời trên chiếc đầu hình tam giác của nó là hai Chiếc sừng màu đỏ máu dài mười trượng. Sừng này cũng trong suốt, có thể nhìn thấy huyết tương màu tím đỏ đang sôi sùng sục bên trong, từng trận huyết khí tanh hôi xông lên, ăn mòn cả không gian xung quanh, Huyết Xà rít lên một tiếng dài uy nghi dữ tợn của nó làm chấn động lòng người.
Bất chợt khí tức hung ác từ thân Huyết Xà phóng vút lên cao, trong phạm vi không gian hàng chục dặm, Huyết khí và tử khí vô tận bắt đầu tụ lại, sau đó bị Huyết Xà há to miệng nuốt chửng hết thảy, màu đỏ máu của pháp tắc Huyết Sát ngưng tụ lại thành một con rồng màu đỏ máu, cuồn cuộn không ngừng bay vào trong miệng Huyết Xà.
Chỉ trong thoáng chốc, không ngờ Huyết Xà bành trướng lớn lên gắp mười lần, thân rắn dài ngàn trượng vùng lên, đuôi rắn to năm mươi trượng lăng không quét ra, từng đạo không gian Động Hư tối đen quét ra tứ phía.
- Huyết Xà Thôn Thiên!
Kiếm chỉ Huyết Vô Cương lăng không đâm ra, Huyết Xà nằm giữa không trung mở miệng đỏ tươi như máu, lộ ra chiếc lưỡi đỏ và hàm răng lỡm chởm do pháp tắc Huyết Sát ngưng kết. Miệng rắn khép mở liên tục, từng đợt gợn sóng không gian màu đen đỏ tỏa ra. sau đó biến hóa thành từng đạo không gian Động Hư kinh người, bên trong là không gian loạn lưu đen ngòm xoay vần, tuần hoàn theo quỹ tích hết sức khó hiểu.
Trong số Kiếm Giả các tông, Lục Thanh bỗng nhiên cau mày, có lẽ là do nắm giữ khí Động Hư, cho nên đối với không gian Động Hư nằm ngoài Thiên Đạo, hiện giờ Lục Thanh có thể cảm thấy một tia liên hệ mơ hồ, lúc này theo động tác của Huyết Vô Cương, Lục Thanh cũng cảm thấy trong không gian Động Hư tối đen kia, trên nhưng đạo không gian loạn lưu có ma khí mờ mịt dao động, không sai chính là ma khí, khí Huyết Ma, cũng là khí Huyết Sát dung hợp Tiên thiên ma kh
Vì sao lại như vậy?
Lục Thanh cảm thấy chấn động trong lòng, hôm nay những gì lão Huyết Vô Cương này làm đã có vẻ gượng ép, nếu lão không còn chuẩn bị gì khác, trở mặt như vậy không được ích lợi gì, không phải là hành vi của một vị hộ tông trưởng lão. Như vậy cuối cùng là lão muốn làm gì? Chẳng lẽ lão thật sự chỉ muốn cầu thân cho sư diệt mình thời sao? Lục Thanh cảm thấy cảnh giác trong lòng, trong Đan Điền Khí Hải của hắn, Kiếm Chủng đang kêu lên ong ong, đang chuẩn bị bất chấp tất cả ra tay tương trợ
Nhưng ngay tức khắc, chẳng những hai người Tửu Kiếm Hoàng, ngay cả Kiếm Giả các tông cùng với bọn Lý Trường Cầm đều trợn mắt há mồm, bởi vì cương kiếm ngũ sắc và Lượng Thiên Kiếm Xích uy thế tuyệt luân trong mắt họ, còn có cả không gian loạn lưu đều bị miệng rắn đỏ tươi lập tức nuốt chửng hết thảy, chỉ trong thoáng chốc, thân rắn khổng lồ bất chợt to lên gấp đôi sau đó lại trở về bình thường.
Kiếm thức tinh thâm do hai người Tửu Kiếm Hoàng dốc hết toàn lực thi triển, đã bị hóa giải hết sức dễ dàng, quả thật không thể nào tưởng tượng, hai người Tửu Kiếm Hoàng đã bị nuốt mất kiếm thức, hồn thức cũng lập tức bị trọng thương, ai nấy phun ra một ngụm nghịch huyết, thân thể lảo đảo, dường như muốn ngã.
- Đây là kiếm thức gì vậy?
Cầm Kiếm Hoàng tay ôm Lục Hanh Cầm Kiếm, ánh mắt đã trở nên ảm đạm, nhưng vẫn nhìn chằm chằm Huyết Vô Cương.
Huyết Xà không lồ rít lên, múa may bên cạnh, huyết khí ngập trời Huyết Vô Cương cười lớn, vẻ ngạo nghễ toát ra nồng đậm hơn:
- Đây là Huyết Xà Thôn Thiên Kiếm, là Kiếm thức tinh thâm trung phẩm!
Huyết Xà Thôn Thiên Kiếm. ., kiếm thức tinh thâm trung phẩm. ..
Lý Trường cầm và Nhiếp Bích Tâm nhìn nhau, trong lòng dậy sóng, không ngờ lão này có lực lãnh ngộ Kiếm Đạo hùng mạnh đến mức này, Chiêu Huyết Xà Thôn Thiên Kiếm kia, cho dù là Lục Thanh đang lẩn trong đám đông, cũng cảm thấy được Kiếm Ý kinh người, quét ngang thiên địa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.