Biến hóa bất thình lình của cái quan tài bằng Thanh Đồng khiến cho Lục Thanh kinh ngạc. Ngay cả Nhược Thủy cũng cảm thấy tò mò. Đôi tay nàng nắm chặt lấy tay áo của Lục Thanh mà nhìn chằm chằm về phía cái quan tài.
Ngay tức khắc một tia sáng xanh huyền ảo từ trên quan tài bắn ra vào trên thanh kiếm bằng đá.
- Thật đáng tiếc. - Trong đầu Lục Thanh, Diệp lão thở dài một tiếng rồi không nói gì nữa.
- Sư phụ! - Lục Thanh chần chừ một chút rồi mở miệng. Từ trước tới nay, hắn luôn biết Diệp lão rất muốn biết bí ẩn trong thanh kiếm bằng đá, có điều cho tới nay vẫn không đạt được ước muốn. Bây giờ, thanh kiếm đá bị cái quan tài cổ dẫn động, Lục Thanh đang định ra tay thì Diệp lão ngăn lại.
- Coi như xong. - Diệp lão ngăn cản:
- Cái quan tài cổ này không đơn giản. Thanh kiếm kia mặc dù không phải vật bình thường nhưng còn kém xa. Nếu quan tài đã thích nó thì để cho nó đi. Nói không chừng khi lắp đủ bốn cái rãnh đó, quan tài có thể mở ra. Vật có thể để trong quan tài cổ này chắc chắn không phải thứ bình thường.
- Nhưng sư phụ. ..
- Không cần phải nói nữa. Là do cơ duyên của ta mà thôi. Quên đi. Nói cho cùng bây giờ bỏ di, sau này có khi lại có được thứ khác. Đôi khi, học buông tay cũng là điều tất yếu.
Lục Thanh gật đầu rồi nhìn về phía chiếc quan tài cổ.
Vào lúc này, thanh kiếm bằng đá dưới sự tác động của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-kiem-the/1397614/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.