Chương trước
Chương sau
Lục Thanh nghe thế mà rùng mình. Có thể để cho Diệp lão đánh giá như vậy chắc chắn đây không phải chuyện đơn giản.
- Cái gọi là Long Châu chính là lực lượng cơ bản của Chân Long, nó tương đương với thú đan của Linh thú. Trong Long Châu có ẩn chứa tất cả tinh hoa của Chân Long. Mà Chân Long vốn không có một thuộc tính nào cả, chúng do trời đất sinh ra mà có được thân thể tiên thiên, có thể điều động lực lượng của trời đất. Vì vậy mà trong Long Chân ẩn chứa một thứ được gọi là bản nguyên của Long lực. Ngoại trừ có thể điều động tất cả lực lượng có thuộc tính ra, bản thân nó cũng là một loại lực lượng không có thuộc tính cực mạnh.
- Cái ao này chứa toàn Long Nguyên dịch, do có hòa lẫn cả Long Châu nên đã vượt qua Long Nguyên dịch bình thường. Một giọt này so với linh dược ngàn năm cũng hơn rất nhiều. Cái con vật nhỏ kia có cấp bậc quá thấp cho dù nhận kế thừa thì huyết mạch Chân Long cơ bản cũng không sử dụng được tới hai thành. Toàn bộ chỗ này thật ra đủ để cho người có được thân thể Bán Long và đột phát Kiếm thể Thanh Phàm.
Dừng lại một chút rồi Diệp lão nói tiếp:
- Muốn có được thân thể Bán Long, ngươi phải giống như con vật nhỏ kia tiếp nhận huyết mạch Chân Long rồi dung hợp. Nhưng ngươi không có huyết mạch của Chân Long nên mức độ đau đớn cũng so với khi có được thân thể cấp Thanh Phàm còn hơn rất nhiều. Một khi ngươi không kiên trì được để cho ý chí kiếm đạo tán loạn, không có sự dẫn dắt đối với Long Nguyên dịch làm cho thân thể của ngươi bị phá nát rồi hóa thành Nguyên lực mà quay về Hóa Long trì.
- Sự đau đớn cũng như khi có được thân thể tương đương với thanh kiếm cấp Thanh Phàm? - Lục Thanh lẩm bẩm.
- Đúng thế! Bán Long thân sẽ cho ngươi có được lực lượng của Chân Long tất nhiên sẽ phải chịu vô vàn khó khăn mới có thể có được. Nếu có được lực lượng mà dễ như trở bàn tay vậy thì với sự tuần hoàn của Thiên đạo chắc chắn sẽ mất đi một cách dễ dàng.
Lục Thanh gật đầu, nói:
- Đệ tử biết!
- Ngươi hiểu là được rồi. Có điều ta phải nhắc nhở ngươi, cho dù đau đớn tới đâu cũng không được sử dụng Tử Hoàng Kiếm Thân kinh để khai thông. Thân thể Bán Long so với thân thể Tiên Thiên khác nhau, ở đây có được huyết mạch và ý chí của Chân Long. Một khi ngươi khai thông, ngươi sẽ không có được sự thừa nhận từ ý chí của Chân Long. Mà như thế thì thân thể Bán Long coi như thất bại.
- Nhưng chỉ cần ngươi có thể cố gắng vượt qua, có thân thể Bán Long hỗ trợ thì để thành tựu kiếm thể Thanh Phàm sẽ giảm mức độ nguy hiểm đi rất nhiều. Ít nhất, có thể làm cho ngươi bớt đau đớn hơn. Vốn kiếm thể Thanh Phàm, ta định đợi sau khi ngươi có được Kiếm Hồn mới đột phá. Bởi vì, có được Kiếm Hồn trấn áp nỗi đau sẽ chắc chắn thêm được một phần. Nhưng vào giờ phút này không ngờ lại có được một cơ hội tốt. Có được thân thể Bán Long như vậy có thể nói là vô cùng thuận lợi, có được đại thế tinh tiến dũng mãnh.
- Hơn nữa, Long Nguyên dịch được hòa trộn với Long Nguyên lực từ Long châu được người ta gọi là Thiên đạo long lực, phù hợp với lực lượng thiên đạo. Có nó, kiếm thể Thanh Phàm của ngươi sẽ bớt đi được thời gian ổn định.
- Thân thể Bán Long! Kiếm thể Thanh Phàm. - Nói ra câu đó, ánh mắt của Lục Thanh chợt tỏa sáng khiến cho Phong Lôi ở bên cạnh cũng phải hoảng sợ.
- Được rồi! Bây giờ, ngươi tĩnh tâm lại đi để cho khí huyết toàn thân ổn định mới được.
Nghe Diệp lão nói như vậy, Lục Thanh không hề chần chừ ngồi xuống bên cạnh Hóa Long trì. Đồng thời, từ trong Hóa Long trì bắn ra một cột sáng màu trắng ngà bao phủ Phong Lôi. Ngoại trừ lúc đầu nó còn giẫy dụa hai cái, sau đó nó nhanh chóng nhắm mắt lại.
Cột sáng nhanh chóng thu liễm khiến cho Phong Lôi bị đưa vào trong Hóa Long trì.
Long khí tràn ngập xung quanh. Trong Hóa Long trì văng vẳng tản ra tiếng long ngâm. Nếu không chú ý thì cơ bản không thể nghe thấy.
Lục Thanh lẳng lặng ngồi xếp bằng bên cạnh Hóa Long trì. Toàn bộ không gian chẳng hề có một chút tiếng động, chỉ có một sự uy nghiêm mà thôi.
Thật lâu sau, Lục Thanh mới từ từ mở mắt ra. Đôi mắt đen nhánh hoàn toàn bình thản.
Ánh mắt hắn dịch chuyển nhìn về phía Long Nguyên dịch màu trắng ngà. Tiếp theo đó, từ trong Hóa Long trì cũng bắt ra một cột sáng, hút Lục Thanh vào bên trong.
"Đau! Giống như có cây chùy sắt nặng ngàn cân đánh lên gân cốt tạo ra những cơn đau chẳng nói được thành lời."
"Ngứa! Giống như có trăm bàn tay đang gãi vào trong lòng, vạn con kiến đang bò trên người."
"Tê dại! Dường như có cả vạn cây kim nhỏ đâm vào kinh mạch, da thịt, cốt tủy."
Trong tích tắc, Lục Thanh mới hiểu được cơn đau mà Diệp lão nói là như thế nào. Cho dù trước đó, hắn đột phá tầng thứ năm của Tử Hoàng Kiếm Thân kinh có được thân thể cửu phẩm cũng không đau đến mức như vậy. Thậm chí bằng một phần trăm cũng không được.
Lực lượng khổng lồ mênh mông, cuồn cuộn chui vào trong thân thể của hắn. Trong nháy mắt, kinh mạch bị dập nát, cơ bắp bị kéo đắt. Trong Đan Điền, tiên thiên Phong Lôi châu chợt bắn ra hai tia sáng màu xanh tím. Một tia sáng bảo vệ Kiếm Chủng còn một tia sáng lao thẳng lên, bao vây quanh Thức Hải.
Một thanh ngọc kiếm màu xanh đang lơ lửng trên Hóa Long trì. Từ trên thân kiếm tỏa ra một vầng ánh sáng xanh mông lung. Tuy rằng rất mỏng nhưng nó không hề chịu sự ảnh hưởng của long khí và long uy.
Trong Hóa Long trì...
Lục Thanh chẳng biết cảm nhận như thế nào, cơn đau gần như làm mất đi sự suy nghĩ của hắn. Cái duy nhất mà hắn còn có thể giữ đó là một chút tỉnh táo. Chút ý niệm đó chính là về mẹ của hắn cũng với một góc của trấn Triêu Dương, thuộc về phủ đệ của Lục gia. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Sự hưng suy của gia tộc đều nằm hết trên người hắn. Bốn năm! Hắn chỉ có thời gian bốn năm là phải đối mặt với một địch nhân rất mạnh. Kiếm Hoàng! Đối với hắn, một người chưa bước chân vào cảnh giới Kiếm Hồn mà nói thì cảnh giới Kiếm Hoàng quá xa vời. Kiếm Hoàng! Đó là cảnh giới mà có thể mở được không gian Động Hư.
Đối mặt với việc Lục gia bị diệt hay tồn tại, điều duy nhất mà hắn có thể làm đó chính là lực lượng. Trong thời gian bốn năm, hắn phải tăng thực lực tới mức có thể tương đương được với Kiếm Hoàng. Mà Hóa Long trì chính là một cái cơ hội có thể cho hắn có được điều đó.
Lúc này, Lục Thanh không thể cảm nhận được ở một chỗ có một viên niệm thần trong suốt đang tỏa ra ánh sáng màu trắng chói mắt, lan tới toàn thân hắn.
Ngay sau đó, kinh mạch, xương thịt toàn thân Lục Thanh bị phá nát. Tuy nhiên, Long Nguyên dịch lại trào lên một thứ thần lực cuồn cuộn, nhanh chóng ngưng kết lại những thứ vừa bị phá hủy.
Cứ lặp đi lặp lại như vậy, gân cốt toàn thân Lục Thanh bắt đầu tản ra một vầng ánh sáng màu trắng. Ánh sáng đó hoàn toàn giống với ánh sáng trên Long cốt. Ở sâu trong cốt tủy của hắn thi thoảng lại lóe lên ánh sáng màu xanh tím, sát nhập vào trong dòng ánh sáng màu trắng.
Ba thứ màu sắc xanh, trắng, tim hợp lại với nhau dần biến thành màu trắng, tím. Một đạo long uy cuồn cuộn ngưng tụ trên dòng sông màu trắng rồi hóa thành một bóng Chân Long. Cái đầu của nó ngẩng lên, phát ra tiếng long ngâm như xuyên tới chín tầng trời.
Trong nháy mắt, khi con sông màu tím xen lẫn màu trắng đó xuất hiện, Lục Thanh liền cảm thấy giác quan thứ sáu của mình rõ hẳn lên. Tuy rằng thân thể của hắn lúc trước bị đập nát rồi ngưng lại, trải qua vô số nhưng cơn đâu nhưng Lục Thanh vẫn cảm thấy Long Nguyên dịch xung quanh chợt mang đến cho hắn một cảm giác thân thiết. Dường như đó là thứ lực lượng mà hắn cần nhất.
Ý nghĩ đó vừa mới xuất hiện trong đầu, Long Nguyên dịch liền trở nên cuồn cuộn. Gần như chỉ trong thời gian ngắn, tất cả những bộ phận trên cơ thể Lục Thanh lại dập nát. Tiên thiên Phong Lôi châu càng tỏa ra ánh sáng chói mắt, bảo vệ Kiếm Chủng và Thức Hải.
Mãi sau nửa canh giờ, Long Nguyên dịch không thể nào làm cho thân thể Lục Thanh dập nát được nữa. Chỉ có điều, nó vẫn cuồn cuộn chảy vào trong cơ thể khiến cho huyết nhục của hắn cũng nhiễm ánh sáng trắng. Mà trước đó, Huyết Sát kiếm nguyên dịch và Thiên Phong linh dịch do thân thể bị phá nát lơ lửng bên ngoài cũng lại dung nhập vào trong cơ thể Lục Thanh. Về phần một chút nguyên khí dịch thì bị đập nát hoàn toàn.
Nửa canh giờ nữa, Long Nguyên dịch không còn chui vào trong cơ thể Lục Thanh nữa mà lởn vởn bên ngoài thân thể hắn. Theo nhịp hô hấp của hắn mà phun ra, nuốt vào.
Vào lúc mà Long Nguyên dịch dừng lại, Lục Thanh cũng hoàn toàn tỉnh táo.
Vào lúc này, Lục Thanh chỉ cảm thấy lực lượng toàn thân tăng lên rất nhiều. Thân thể của hắn mặc dù chưa đạt tới mức tương đương với thanh kiếm cấp Thanh Phàm nhưng Lục Thanh lại cảm thấy so với thân thể cửu phẩm trước đó thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Thậm chí, Lục Thanh có cảm giác, cho dù thanh thần kiếm cấp Thanh phàm hạ phẩm cũng không thể làm cho thân thể hắn bị tổn thương.
Trong huyết nhục của hắn tràn ngập Long Nguyên dịch. Đối với thân thể của bản thân, Lục Thanh cảm nhận được một sự thay đổi khó hiểu giống như thông với không gian bên ngoài khiến cho hắn cảm ứng được vô số loại lực lượng.
Mặt khác, hắn cũng cảm nhận được thân thể của mình như xuất hiện rất nhiều năng lực khó hiểu ẩn giấu sâu bên trong cốt mạch của hắn. Nhìn vào bên trong, Lục Thanh phát hiện toàn bộ gân cốt của hắn biến thành màu trắng trong suốt. Từ phía trên, hắn cảm nhận được khí Chân Long rất đậm tương ứng với huyết mạch của hắn.
"Đây chính là thân thể Bán Long?" Lục Thanh thầm nhủ.
- Thế nào? Cảm giác thân thể Bán Long cũng được đấy chứ? - Âm thanh của Diệp lão lại vang lên:
- Phải nói long tộc đúng là may mắn được ông trời chiếu cố. Long lực bản nguyên gần như có thể kêu gọi tất cả các lực lượng của thiên đạo. Có được nó, con đường của ngươi sau này còn bằng phẳng hơn sư phụ rất nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.