"Ngươi!" Chẳng những là Tầm Thiên Kính, chính hai người Hàn Kiến Tâm cùng Tần Vô Song cũng đều nhíu mày. Bất quá tốt xấu gì hai người cũng là môn chủ đứng đầu tông môn. Tuy rằng hai gã trưởng lão cảnh giới Kiếm Hồn của Ngũ Độc tông kẻ xướng người họa, nhưng họ vẫn kìm nén lại tức giận.
Thời gian trôi qua, nguyên mọi người còn muốn tìm hiểu Ngũ Hành trận đồ cũng dần buông xuôi. Mặc kệ trận đồ trước mắt có bao nhiêu huyền diệu, lúc này cũng không quan trọng bằng đệ tử đạt được truyền thừa.
Đạt được truyền thừa là một chuyện tốt to lớn. Cho dù phải bỏ hết sức của tông môn ra cũng phải bảo toàn đệ tử đạt được truyền thừa. Khoảng cách của bảy tông môn dần dãn ra, để phòng ngừa người bên cạnh đỏ mắt đánh lén. Dù sao truyền thừa của Kiếm Tôn cũng quá mức trọng yếu, không có được thì phải hủy diệt.
Mắt thấy Ngũ Hành trận đồ chậm rãi xoay tròn, hai mươi bảy Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn của bảy tông môn đồng thời nhìn chăm chú.
Mỗi người đều đang đợi xem từ trận đồ người đi ra thứ nhất là ai. Ít nhất cũng phải cam đoan tông môn mình có thể có người đi ra.
Không sai! Chính là có người đi ra. Hơn mười đệ tử tiến vào Kiếm Mộ thì bọn họ rõ ràng đã biết bên trong sẽ xảy ra chém giết tranh giành. Nhất định sẽ có người phải chết, muốn không hao tổn gì thì đừng có vào.
Chỉ cần có mấy người đi ra là tốt rồi. Dù sao lần này tiến vào Kiếm Mộ sẽ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-kiem-the/1397313/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.