Long Tuyết như điên cuồng, phất tay bắn ra một đạo Hàn Băng Kiếm Khí.
"Dừng tay!" Lục Thanh gầm lên một tiếng, trước mặt thi thể hai người Ninh Hoàn Chân trống rỗng xuất hiện một lôi thuẫn màu tím. Hàn Băng Kiếm Khí đánh vào trên mặt thuẫn tạo lên một gợn sóng vô hình nhàn nhạt tỏa ra xung quanh.
"Hay cho hiểu ra căn nguyên, duyên hoa tẩy tẫn. Cảnh giới của ngươi tăng lên thật nhanh." Long Tuyết lạnh lùng liếc mắt nhìn Lục Thanh, trong mắt hiện lên một chút dị sắc. Mà nàng thấy Lục Thanh ngăn cản thì cũng không có tiếp tục ra tay nữa. Nhất thời bầu không khí trở lên trầm trọng.
Không thèm để ý tới lời nói của Long Tuyết, Lục Thanh bước hai bước tới trước mặt thi thể hai người Ninh Hoàn Chân. Lại nói thì hắn cùng Ninh Hoàn Chân cũng có chút giao tình, tuy mỗi người ở một phía tông môn nhưng trong lòng Lục Thanh vẫn còn chút tình nghĩa.
"Hai vị hãy ra đi bình an!" Lục Thanh than nhẹ một tiếng rồi vung tay phải lên. Trên thi thể hai người chợt bốc lên lôi quang chói mắt, lôi quang chợt lóe rồi biến mất, thi thể hai người tan biến đến bụi phấn cũng không còn.
Lạc Tâm Vũ đứng bên cạnh nhìn động tác của Lục Thanh có chút kinh nghi. Đợi cho Lục Thanh quay người lại, hắn mới mở miệng hỏi: "Ngươi đã ngộ được thật sao?"
Lục Thanh lạnh nhạt cười, cũng không lảng tránh nói: "Chỉ là ngẫu nhiên ngộ ra mà thôi."
"Ngẫu nhiên ngộ ra!" Lạc Tâm Vũ cười khổ lắc đầu nói tiếp: "Ngươi ngẫu nhiên ngộ ra thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-kiem-the/1397306/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.