CHƯƠNG 22
Mẹ nó, thế này là xong rồi.
Cả ngày, Hứa Đại Chí ôm đầu ủ rũ trên bàn làm việc sám hối việc lạ lùng của mình. Hàn bà tám mấy lần khiêu khích chạy tới đùa cợt hắn có phải bị mỹ nam ở chung đá không, hắn cũng chỉ cho là mây khói.
Mình vì sao ôm Tần Tri Nghi mà cắn chứ? Hỗn trướng con mẹ nó nhất định là vì hôm qua ăn no hoa mắt rồi! Hoa mắt nghĩ tới Tần Tri Nghi cái gì mà…
Hứa Đại Chí lại miệng khô lưỡi khô.
Kháo! Ông đây là uống nhầm thuốc trúng tà rồi! Một cơn gió nhẹ thổi qua, Hứa Đại Chí đánh cái rùng mình. Một ý niệm trong đâu chợt bùng lên.
Mình sẽ không ~~ thực sự nhìn trúng Tần Tri Nghi rồi chứ ~~~ A di đà phật ~~~ Quan công gia gia phù hộ!
Trốn tránh cũng không phải biện pháp, đối mặt mới có thể giải quyết. Hứa Đại Chí nghĩ hôm nay phải tan tầm thật sớm. Nam nhân dám làm dám chịu, chuẩn vị về nhà cùng Tần Tri Nghi nói chuyện xấu hổ.
Nói chuyện xấu hổ xong rồi nói cái gì nữa đây? Hứa Đại Chí vỗ vỗ đầu, quên đi, đến lúc đó nói tiếp.
Mở cửa, Hứa Đại Chí chấn hưng tinh thần vào nhà, vừa vào phòng ngủ, ngực lộp bộp một tiếng, Tần Tri Nghi đang thu thập hành lí.
Hứa Đại Chí thấy như có gì sụp đổ trong ngực: “Cậu muốn chuyển ra ngoài?”
“À” Tần Tri Nghi cười tao nhã như lúc thường. “Chẩn anh ấy tạm thời thuê một căn phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diem-duong/2124925/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.