Cả ngày hoạt động ngoài trời xong, hai gò má Phó Quế Dung bị phơinắng đỏ ửng, hai tay cũng trở nên thô ráp sần sùi, nhưng nàng hoàn toànkhông để ý những điều đó. Đội hướng đạo viên thật sự thú vị ngoài sựtưởng tượng của nàng, nói không chừng, đây là hoạt động thích hợp nhấtvới nàng cũng nên, hay là đi đăng ký thi lấy bằng hướng dẫn du lịch vàbằng cứu hộ khẩn cấp nhỉ ?
Tám giờ tối, nàng lê tấmthân mệt mỏi rã rời về nhà, thả cái ba lô bám đầy bụi đất xuống sàn, đập vào mắt là cảnh anh hai ngồi một mình trên ghế xa lông, dường như cóchút buồn rầu ảo não. Một cái liếc mắt cho thấy đồ ăn trên bàn dường như chưa có ai động tới, không khí trong nhà có chút kỳ lạ.
« Anhhai, chị dâu đâu ? » Phó Quế Dung có rất nhiều điều muốn kể với chị dâu. Không phải nàng muốn tránh mặt anh trai, mà quả thật giữa con gái vớinhau thật ra dễ nói chuyện hơn nhiều.
« Cô ấy về nhà mẹ đẻ rồi. » Bố vợ anh vừa gọi điện tới, giọng vô cùng lạnh lùng thông báo với anh.
« Bao giờ chị ấy về ? » Chị dâu nàng có đưa nàng về nhà mình một lần,khiến nàng cảm thấy hơi khó xử. Có điều bác trai bác gái bên nhà đều vôcùng thân thiết hòa thuận, chị dâu là một cô con gái vô cùng hạnh phúc.
« Không biết. » Phó Lập Đường giờ trong đầu hoàn toàn không biết điều gì hết, hoàn toàn mất phương hướng độc lập suy nghĩ.
« Anh không biết ? » Nói chuyện kiểu gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-den-anh-yeu/96582/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.