Những lời nói của Triệu Dật đã tác động rất lớn đến vợ chồng Triệu Nham.
Nửa năm, một năm, vượt qua tài sản của tập đoàn Nhã Cư sao?
E rằng con trai quá yêu nghiệt rồi!
Triệu Dật cười nói: “Cha! Nếu có cơ hội mở rộng công ty, nhưng mà đến Giang Châu phát triển thì cha có hứng thú hay không?”
Triệu Nham nhìn chằm chằm Triệu Dật: “Con có ý gì sao?”
Triệu Dật bật cười nói: “Chỉ là hỏi một chút. Lỡ như có cơ hội thì sao!”
Triệu Nham nhìn sâu vào mắt con trai mình, hắn biết con trai sẽ không nói lời thừa thải. Đương nhiên nếu đã hỏi như vậy thì phần lớn là đã có phương pháp hoặc ý tưởng gì đó.
Triệu Nham cũng không dò hỏi kỹ càng, suy nghĩ một chút rồi nói: “Giang Châu cách Thiên Phủ không xa, công ty cha bây giờ cũng đã đi vào quỹ đạo. Nếu có cơ hội nhất định thì cha vẫn bằng lòng thử một chút. Dù sao bây giờ con cũng đã lớn, có bản lĩnh, sau này cha cũng không có gì để lo.”
Triệu Dật cười nói; “Cha! Cha đây là chí lớn không già, xứng đáng uống một ly!”
Trần Mỹ Quyên cười khẽ: “Thực ra cha con lúc trước cũng có cơ hội phát triển, nhưng mà lập nghiệp thì nhất định sẽ có rủi ro. Ông ấy sợ lỡ như thất bại sẽ ảnh hưởng đến gia đình, nên thà cứ ổn định như vậy. Bây giờ chính con cũng có bản lĩnh, cũng không cần phải để lại sản nghiệp gì cho con. Sau này ông ấy không còn lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407464/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.