Lưu Đường cười nói: “Đúng vậy! Cậu Ba và Dì Hai của con, còn chú ba của con nữa. Bọn họ nghe nói con dẫn bạn trai về nên muốn đến xem một chút. Mẹ lập tức nói với họ đến ăn tết sớm. Dù sao mọi người cách chúng ta cũng khá xa, mà con cũng đã trở về rồi. Không phải con nói hai ngày nữa Tiểu Triệu phải đi rồi sao? Nhân cơ hội này tập hợp lại ăn mừng năm mới, cũng xem như là để hắn gặp qua họ hàng…”
Bạch Nguyệt lập tức cảm thấy da đầu có chút tê dại, sao lại cảm thấy trận chiến này càng lúc càng lớn!
Thế nhưng sự việc đã đi đến bước này, cô thật sự là không dám mở miệng nói gì. Nếu không chắc sẽ bị mẹ ruột đánh cho một trận tê người…
“À! Được!”
“Ngủ đi! Người trẻ tuổi các con thường thích ngủ nướng. Nhưng cũng đừng nên quá trễ nha! Muộn nhất là chín giờ rưỡi. Nếu không họ hàng đã tới mà còn đang ngủ thì sẽ nói gì chứ…”
“... Đã rõ!”
Sau khi Lưu Đường đi, khuôn mặt Bạch Nguyệt ửng hồng trở lại bên cạnh Triệu Dật, lôi kéo Triệu Dật đi về phía phòng của mình ở trên lầu.
Triệu Dật thấy Bạch Nguyệt và mẹ mình thì thầm to nhỏ một hồi lâu nhưng không biết hai người đang nói chuyện gì, cứ như vậy bị Bạch Nguyệt kéo thẳng vào phòng.
Bạch Nguyệt đóng cửa phòng, cũng không dám nhìn thẳng Triệu Dật, khẽ nói: “Bởi vì lúc trước tôi nói chúng ta sống cùng nhau, vậy nên mẹ tôi nói để anh ngủ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407456/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.