Diệp Thiến ừ một tiếng: "Em cũng là nữ sinh. Em hiểu loại chuyện này đối với nữ sinh có ảnh hưởng thế nào, cái cảm giác bực bội, khó chịu đến muốn chết kia là thế nào. Anh coi như là giúp em, giúp cậu ấy một lần đi!”
Triệu Dật cười nói: "Giúp đỡ là chuyện nhỏ, nhưng chuyện này cũng có chút nhạy cảm. Hơn nữa sắp đến Tết Nguyên Đán."
Diệp Thiến thấp giọng nói: "Nơi này cách Thịnh Khẩu chỉ có 150 km. Nếu như lái xe đi, ước chừng chỉ mất hai giờ đồng hồ, không phải anh sắp nghỉ lễ sao? Còn có một ít thời gian trước Tết Nguyên Đán, anh có thể đi với cô ấy một hoặc hai ngày. Sau đó nếu công ty có vấn đề gì thì anh có thể rời đi sớm."
Triệu Dật cười nói: "Em đã sắp xếp đâu ra đấy rồi nhỉ."
Diệp Thiến nắm lấy cánh tay Triệt Dật lắc lắc: "Anh giúp cậu ấy một chút đi mà."
Triệt Dật cười nói: "Anh cùng cô ấy đi đến nhà cô ấy. Chỉ có hai người, em cũng không sợ bọn anh xảy ra chuyện gì đó sao. Dù sao Bạch Nguyệt cũng là một đại mỹ nhân..."
Diệp Thiến mím môi cười: "Em tin tưởng anh."
Triệu Dật nghiêng người lại gần và cười nói: "Em có thực sự tin anh không?"
Diệp Thiến lại gật đầu: "Vâng, em tin tưởng anh.”
Triệu Dật cười nói: "Được, chỉ cần em tin tưởng. Anh chắc chắn sẽ đưa người an toàn, hoàn thành nhiệm vụ một cách thỏa đáng, sau đó an toàn rút lui."
Diệp Thiến hai mắt sáng lên: "Vậy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407419/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.