"Bên trong không phải còn một gian phòng trống sao. Anh cảm thấy có thể sửa lại, lắp gương vào là có thể trở thành phòng vũ đạo cho em luyện múa đó. Như vậy em tùy thời ở nhà cũng có thể luyện tập, không cần cùng người khác đi chen chúc. Như vậy cũng thật tốt...”
"Hơn nữa, anh cũng không muốn mỗi lần tới đây đều dẫn em đi thuê khách sạn. Khách sạn có tốt đến đâu, làm sao có thể như nhà riêng của mình. Như vậy anh đến ở cũng thuận tiện có đúng không?"
Đôi mắt của Diệp Thiến lộ ra vẻ xúc động sâu sắc, Triệu Dật thậm chí còn nghĩ tới phòng tập múa cho cô ấy.
Diệp Thiến thốt lên: "Vậy thì anh cứ trực tiếp mua đi. Sau này em đến ở thì có khác gì đâu?"
Triệu Dật cười nói: “Đúng vậy, anh hi vọng có thể dùng cách này để bày tỏ tấm lòng của mình với em. Anh nghiêm túc với em, anh cũng hi vọng cùng em tiếp tục bước đi bên nhau cho đến ngày già đi. Nếu đã như vậy thì còn phân biệt thứ gì của anh với em làm gì.”
Diệp Thiến thì thào nói: "Em biết anh đối với em rất tốt, nhưng thật sự là quá quý giá!"
Triệu Dật cười nói: "Nếu em có tài sản mấy trăm triệu thì em có sẵn lòng mua cho anh một căn nhà mấy triệu không?"
Diệp Thiến trợn to mắt, cô ấy không ngốc, đương nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của Triệu Dật.
Triệu Dật thực sự có tài sản hàng trăm triệu sao?
Điều này quá phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407375/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.