Liệu Lôi Uy có nhịn được cơn tức giận này không?
Ai cũng nghĩ như vậy nhưng cũng chỉ có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra mà tiếp tục uống rượu. Tuy nhiên trong lòng lại đang đoán già đoán non chuyện sẽ xảy ra tiếp theo sẽ như thế nào.
Khoảng nửa tiếng sau, điện thoại của Lôi Uy rung lên, hắn ta lấy điện thoại ra liếc mắt nhìn. Sau khi trả lời một tin nhắn thì lập tức xóa luôn tin nhắn đó đi.
Hắn ta lạnh lùng đứng dậy, cầm ly rượu đi về phía bàn số hai.
Khi Lôi Uy bước đến bàn số hai. Tất cả mọi người ở bàn số hai đều nhíu mày.
Tên này vẫn như là kẹo mạch nha, cứ dính người ném không đi hay sao?
Cầm ly rượu trong tay, Lôi Uy chào hỏi Tôn Lượng: "Đã lâu không gặp."
Tôn Lượng bình tĩnh đáp: "Nếu tôi đã không lọt vào mắt của Lôi thiếu gia, vậy thì không bằng giả vờ như không thấy sẽ tốt hơn."
Vẻ mặt Lôi Uy khẽ đanh lại, lúc đầu hắn ta cũng không coi trọng Tôn Lượng, thấy như thế hắn ta cũng không nói lời vô nghĩa, nâng ly rượu trong tay hướng về phía Lục Đào nói: "Lục Đào! Vừa rồi có chút đường đột, ngượng ngùng rồi, chúng ta làm quen một chút.”
Lôi Uy trực tiếp nhảy qua Ngụy Xuyên, Ngụy Xuyên sắc mặt lạnh lùng, trầm mặc không nói.
Cậu ta thực sự không thể trêu chọc nổi cái tên Lôi Uy.
Yếu đuối, bất lực, đáng thương đó chính là những gì Ngụy Xuyên tự nói trong lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407347/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.