Khuôn mặt Diệp Thiến đỏ ửng: "Cậu đang nói vớ vẩn gì vậy!"
Bạch Nguyệt cười hì hì nói: "Cậu hiểu mà."
Triệu Dật quay đầu dặn dò nhân viên phục vụ: "Tôm! Loại lớn nhất, cho 2,5kg... Bạch Nguyệt! Nhiêu đây có đủ không?"
Bạch Nguyệt nháy mắt mấy cái nói: "Tôi chỉ ăn tôm, không ăn gì khác có được không?"
Triệu Dật nghe xong ngay lập tức hiểu ý của Bạch Nguyệt.
Nhiêu đây không đủ!
"Vậy thì cho 5kg đi..."
Diệp Thiến mở to mắt: "5kg sao? Ăn hết không đấy?"
Triệu Dật cười nói: "Sức chiến đấu của Bạch Nguyệt cũng không phải là cô chưa thấy, cực kỳ mạnh mẽ nha. Nếu như ăn không hết thì chúng ta có thể đóng gói, mang về ăn khuya mà."
Lần trước một mình Bạch Nguyệt đã ăn ít nhất 2,5kg, hơn nữa trông dáng vẻ lúc đó thì vẫn còn chưa thỏa mãn. Triệu Dật nghĩ một mình cô ấy có thể ăn 3-4kg chắc chắn không thành vấn đề.
Hai mắt Bạch Nguyệt lấp lánh, khuôn mặt tràn đầy vui vẻ: “Triệu Dật! Anh thật quá hào phóng!”
Cô gái này thật là dễ vui vẻ!
Nhìn dáng vẻ hạnh phúc của cô ấy kìa...
Năm ký tôm chỉ đáng giá vài trăm tệ, cảm giác cô ấy còn hạnh phúc hơn được mua một cái túi hàng chục nghìn nhân dân tệ.
Xem ra Bạch Nguyệt nói mình là một cô cái ăn hàng thật đúng không phải chỉ là hư danh!
Có ăn ngon lập tức vui vẻ!
Thực ra Triệu Dật cảm thấy giống như Bạch Nguyệt cũng rất tốt. Những cô gái như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407329/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.