“Được! Vậy chúng ta đi Phật Sơn!”
Triệu Dật dứt khoát quyết định, nói: “Nếu mọi người còn có anh chị em tốt nào thì cũng có thể hẹn đi chung nha. Mọi người cứ sắp xếp thêm người, xe thì tôi sẽ lo hết. Đến lúc đó bên tôi cũng có thêm mấy người khác tham gia, nhiều người cùng đi chơi sẽ vui hơn…”
Chu Lâm thấy Trần Vi đồng ý thì trong lòng lập tức vui vẻ, nói: “Được! Trở về tôi hỏi qua một chút, sẽ báo cho cậu sớm.”
Giữa Chu Lâm và Triệu Dật đương nhiên sẽ không khách sáo. Triệu Dật đã nói như vậy rồi thì thực sự là không có vấn đề gì.
Đang nói chuyện thì thoáng chốc đã đi đến cửa hàng bánh nhỏ bên kia đường, Triệu Dật mua một chiếc bánh và ba chai nước, đưa cho bọn họ hai chai.
“Miệng cậu không sao chứ?”
Chu Lâm không thèm để ý đưa tay lau khoé miệng nói: “Chỉ là bị đánh một cái, cọ trúng răng nên rách da một chút thôi mà. Không sao cả! So với chúng ta trước đây vẫn còn kém xa…”
Triệu Dật cười nói: “Sau này gặp những chuyện tương tự như thế này mà không có ưu thế thì cậu cũng đừng đánh nhau với người ta, cứ gọi điện thoại cho tôi. Cho dù tôi không giải quyết được thì ít nhất cũng sẽ không bị thiệt thòi nhiều, đúng không?”
Chu Lâm gật đầu đáp: “Sớm biết cậu tới làm hoà tốt như vậy thì tôi đã gọi cho cậu sớm hơn. Tôi cũng không phải kiểu người có thể nhẫn nhịn đâu.”
Triệu Dật bật cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407293/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.