Đối mặt với câu hỏi của Triệu Dật, Diệp Thiến có hơi sửng sốt.
“Không cần đâu! Bình thường bọn tôi cũng chỉ mua một ít bánh kẹo và mấy loại trái cây. Đến đó chủ yếu là giúp đỡ vài việc, cùng với nói chuyện với các cụ già…”
Triệu Dật cười nói: “Đó là ngày thường. Chẳng phải ngày mai là Tết Trùng cửu sao? Tôi đến tay không thì không tốt lắm, tôi vẫn nên chuẩn bị một ít quà tặng.”
Diệp Thiến hơi ngượng ngùng đáp: “Vậy anh mua một ít hoa quả. Nho hay chuối gì đó thì các cụ có thể ăn được. Còn như lê hay các loại hạt thì nhiều cụ không thể ăn được.”
Triệu Dật suy nghĩ một chút rồi nói: “Cô có số điện thoại của viện dưỡng lão không?
Diệp Thiến gật đầu: “Có! Làm sao vậy?”
“Cho tôi số điện thoại đi.”
Diệp Thiến mở điện thoại ra cho Triệu Dật xem số điện thoại.
Triệu Dật bấm gọi điện thoại, sau đó xua tay với Diệp Thiến rồi đi sang một bên.
“Xin chào! Viện dưỡng lão Khang Phúc xin nghe!”
Triệu Dật cười nói: “Xin chào! Tôi là bạn của Diệp Thiến. Ngày mai tôi sẽ cùng Diệp Thiến tới viện dưỡng lão thăm các cụ già. Dù sao cũng là dịp Tết Trùng Cửu, cho nên tôi muốn mang cho các cụ một ít quà, nhưng mà tôi sợ không phù hợp. Cho nên tôi muốn hỏi một chút xem mọi người bên đó có thiếu vật dụng gì không?”
Hơi ngừng một chút, Triệu Dật nói thêm: “Diệp Thiến là sinh viên của Đại học Tất Nam. Là cô gái tình nguyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407266/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.